Cứ tưởng cầm tấm bằng đại học trong tay sẽ kiếm được công việc với mức lương tốt, nhưng không, tôi đã lầm. Đi ròng rã xin việc gần hai tháng, tôi đều nhận được cái lắc đầu của các công ty dược (tôi rất thích mảng marketing dược, nên không hứng thú làm nhà thuốc với bệnh viện). Tôi bắt đầu hoài nghi về năng lực của bản thân. Phải chăng tôi còn yếu kém? Vậy là mỗi đêm tôi đều suy tư trong phòng. Điều này khiến tôi bị trầm cảm, ít nói một thời gian. Cộng thêm lướt mạng xã hội, thấy đám bạn post lên những tấm ảnh về công việc, sự nghiệp khiến tôi thêm phần tự ti hơn.
Cũng may tôi có xem được mấy video tích cực khiến tôi vực dậy tinh thần và bắt đầu làm những việc nhỏ nhất. Sau những ngày tự nhốt mình ở nhà, tôi bắt đầu tập gym, xin học việc tại một nhà thuốc (không lương, không phụ cấp). Vì không muốn phụ thuộc tiền của ba mẹ, tôi được giới thiệu vào làm siêu thị, lương thử việc 4,2 triệu đồng mỗi tháng. Tôi làm một lúc hai việc. Cứ ngỡ là dược sĩ thì vào siêu thị làm chắc dễ dàng nhưng tôi lại nhầm lần nữa. Vào đây làm cứ tưởng điều hòa sẽ mát mẻ, dễ chịu, ai dè tôi gặp khó khăn từ việc bưng thùng bia, vác thùng sữa để trồng lên cao, tính tiền thì thối lộn, kiểm hàng để sót. Điều này khiến các chị trong đó có cái nhìn không tốt về tôi, cảm giác như họ sợ khi giao việc gì đó cho tôi.
Một hôm, tôi gặp mấy anh Tây vào siêu thị mua hàng và thể giao tiếp với họ, còn mấy chị "bắn" tiếng Anh rất mượt. Điều này khiến tôi sốc nặng. Đường đường là dược sĩ đại học lại thua những người học hết cấp ba. Tôi lại trầm cảm và thấy bản thân vô dụng hơn. Tôi chợt nhận ra mình thiếu rất nhiều thứ: kỹ năng mềm, tiếng Anh và sự tự tin. Phải nói thêm, ở nhà tôi như cậu ấm, không làm gì cả, chỉ có học, ăn, chơi. Điều này khiến tôi trở thành "con gà công nghiệp".
Thật lòng tôi rất muốn nghỉ việc để làm đúng mảng mình thích nhưng lại sợ, vì nếu làm không tốt sẽ không đem lại thu nhập cho mình, vì đây là nghề khá đặc biệt. Là trình dược viên, bạn phải dắt xe và giới thiệu các sản phẩm của mình đến các nhà thuốc, bệnh viện, dùng ba tấc lưỡi để thuyết phục họ mua hàng công ty mình. Đây là nghề khá vất vả nhưng nếu làm tốt, thu nhập có thể lên đến 50 triệu đồng mỗi tháng, còn ngược lại chưa chắc một tháng đã được 500 nghìn đồng, thậm chí còn lỗ vì tốn tiền xăng.
Tôi rất sợ sẽ không kiếm được tiền tự lo cho mình. Năm nay ba mẹ tôi mua một căn nhà khá to nên phải vay ngân hàng số tiền lớn, tình hình kinh tế khó khăn khiến việc trả lãi rất vất vả. Vì thế tôi rất sợ gây áp lực lên cho họ. Nếu bây giờ, tôi nghỉ làm ở siêu thị, sẽ không có tiền tự lo cho bản thân. Tôi nên làm gì bây giờ, tiếp tục làm thêm ở siêu thị hay bỏ và chuyển sang đúng ngành nghề của mình? Mong mọi người cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn.
Xuân Đức
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc