![]() |
Hổ Siberia. |
Thông thường, tiếng kêu của hổ nằm trong một dải sóng âm rộng, từ những tiếng gầm gừ chói tai tới những tiếng ư ử mà chúng dùng để chào hỏi đồng loại. Ed Walsh và cộng sự tại Bệnh viện nghiên cứu quốc gia Boys Town ở Omaha, bang Nebraska (Mỹ), mới đây phát hiện thấy đặc điểm chung của tất cả các tiếng kêu đó là đều chứa một lượng lớn âm thanh ở tần số thấp.
Khi phân tích phổ tần số trong tiếng gầm của một con hổ Siberia, nhóm nghiên cứu nhận thấy âm thanh đạt đỉnh là khoảng 300 Hz, và trải dài cho đến dải hạ âm, dưới 20Hz. “Tất cả các tiếng kêu đều có xu hướng chứa năng lượng âm thanh trong dải tần số thấp”, Walsh cho biết. Theo ông, các sóng hạ âm này truyền tốt hơn sóng có tần số cao, do ít bị ảnh hưởng bởi điều kiện khí hậu như độ ẩm, hay thảm thực vật. Chúng có thể truyền đi xa tới 8 km.
Nhóm nghiên cứu cũng kiểm tra sự đáp ứng âm thanh trên não của những con hổ Siberia, Sumatran và Bengal, được gây mê tại vườn thú Henry Doorly ở Omaha. Kết quả cho thấy, cả ba phụ loài này có đáp ứng gần giống nhau, và ngưỡng nghe tối đa là khoảng 500 Hz (ở người, ngưỡng nghe hiệu quả nhất là ở tần số khoảng 1.000 Hz). Walsh cũng cho biết hình dạng của tai trong của hổ cho thấy chúng chắc chắn có thể nghe được sóng hạ âm.
Theo các nhà nghiên cứu, mục tiêu dài hạn của dự án này là tìm hiểu liệu tiếng kêu do mỗi con hổ tạo ra có đặc trưng như một “vân tay âm thanh” hay không. Nếu đúng như vậy, người ta sẽ có thể thực hiện các cuộc điều tra dân số của chúng chỉ bằng cách đặt thiết bị ghi âm trong rừng.
B.H. (theo NewScientist)