Ma Cao những ngày cuối năm. Đã 10 giờ đêm, nhưng dường như đây mới là thời điểm nhộn nhịp, huyên náo nhất trong ngày của thành phố. Ma Cao vốn nổi tiếng về lĩnh vực kinh doanh sòng bạc cùng rất nhiều những trò chơi giải trí nên cũng không lấy làm lạ khi dòng người vẫn đông đúc nườm nượp qua lại lúc này. Bóng dáng hoành tráng của những chiếc xe hơi sang trọng nhanh nhẹn lướt qua, thứ ánh sáng lung linh mờ ảo của khu liên hợp casino và cả ánh đèn sắc màu rực rỡ toả ra từ những biển hiệu hộp đêm trên phố. Tất cả hiện lên một màu choáng ngợp ngay trước mắt tôi.
![image-1422715113-5761-1423130812.jpg](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/05/image-1422715113-5761-1423130812.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=uKNb6pikaR76XPcv2DKDeQ)
Ma Cao những ngày cuối năm.
Ngước nhìn lên khoảng không rộng lớn một màu tối bao trùm của bầu trời đêm, tôi mới lại thấy lòng mình bình yên và tĩnh lặng. Thấy da diết một nỗi nhớ nơi quê nhà Việt Nam xa xôi, một thứ tình yêu sâu thẳm mà bất kỳ lúc nào tôi cũng luôn nghĩ đến khi trái tim mình rộn nhịp đập mạch nguồn dòng máu lạc hồng. Quán tưởng nơi sâu thẳm tâm hồn, đã thấy mình thật cô đơn lạnh lẽo ngay giữa cái thành phố đông vui nhộn nhịp, đầy âm sắc lộng lẫy này. Không khí mùa đông ở đây lạnh và khô hanh, do ảnh hưởng từ áp cao Siberi nên cái rét cũng không khắc nghiệt như những gì tôi tưởng tượng trước đó. Thoáng qua trong ý nghĩ, không biết nơi quê nhà, mẹ cha già và đứa con gái nhỏ của tôi có mặc đủ ấm trong cái lạnh tê tái những ngày miền Bắc trời cuối đông.
Tết cũng đã cận kề, có thể giờ phút này đứa con gái nhỏ của tôi cũng đang rất nhớ mong mẹ nó. Hình ảnh đôi mắt ngơ ngác nó ngước nhìn cha, gặng hỏi "Tết này mẹ có về với con không hả cha?". Ậm ừ cho qua nhưng trong ý nghĩ của cha nó cũng là nỗi nhớ sâu sắc đến xé lòng khi thiếu đi bàn tay, hơi ấm người vợ. Tận nơi phương trời xa tắp tôi cũng nhớ mong hai cha con nhiều lắm.
Thói quen hàng đêm sau khi đã hoàn thành công việc của mình tôi vẫn lặng lẽ về phòng và tìm kiếm hơi ấm tình thân trong những câu truyện, lời hỏi thăm thường ngày của chồng qua tin nhắn hộp thư thoại. Tôi biết Tết cũng đã về nơi quê nhà. Xào lạc cuối vụ, anh cũng đã thu hoạch xong, rồi làm đất sạch sẽ trước khi đón một mùa vụ mới và anh đã đặt may cho kịp bộ quần áo để dành tặng con gái nhỏ, cho niềm vui con trẻ được thoả lòng khi Tết đến xuân về. Rồi cả những thực phẩm dự chữ 'cho ngày Tết anh cũng đều đã lên lịch, để tới phiên chợ cuối cùng của năm sẽ mua cho đủ đầy.
![image-1422715140-8533-1423130812.jpg](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/05/image-1422715140-8533-1423130812.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=56dwJaSd3mt2hyFzi17W3w)
Xuân về trên quê nhà thân thương.
Thay vợ làm mẹ để chăm sóc con và duy chì ngọn lửa ấm áp cho ngôi nhà nhỏ bé của mình, tôi biết tất cả những điều đó cũng rất khó khăn với một người đàn ông. Nhiều lúc nghĩ tôi cũng thấy thương và nhớ anh da diết. Tự nhủ cần phải cố gắng và nhẫn nại hơn nữa, để cuộc sống gia đình về sau được bớt đi phần nào gian khổ mà thêm đủ đầy, sung túc hơn.
Thấy ướt lệ nơi khoé mi, cố mím chặt đôi môi để khỏi thấy nó thô ráp và cũng để nỗi nhớ thôi không nhớ nữa, tôi rảo bước nhanh, lặng lẽ đi về. Ngôi nhà hai tầng có mái lợp ngói vẫn sáng đèn chờ tôi sau buổi đi dạo đêm. Nó được xây theo dãy cùng với những ngôi nhà khác trong khu phố, lối kiến trúc điển hình cho người dân đô thị xưa tại thành phố Ma Cao này.
Tôi nhận làm người giúp việc ở đây được hơn hai năm rồi, đồng nghĩa với việc đã qua hai mùa xuân rồi tôi không được về quê nhà Việt Nam ăn Tết. Bà chủ nhà ở đây là người nhập cư từ Trung Quốc đại lục, bà có khuân mặt tròn, nước da trắng, luôn rất điềm đạm và tấm lòng bà thì thật phúc hậu.
Thấy tôi về bà liền gọi và hỏi: "Tết này cháu có muốn được về Việt Nam ăn Tết không?". Ngạc nhiên, tôi hỏi lại "Bà nói sao cơ ạ?". Tôi chăm chú nhìn vào khẩu miệng của bà và cố lắng nghe từng lời phát ra để hiểu chính xác hơn những gì mình nghe thấy. Hầu hết người bản địa ở đây đều nói tiếng Quảng Đông nên việc giao tiếp cũng có chút khó khăn. Tuy trước đó, khi làm thủ tục xuất khẩu lao động, tôi cũng đã được học thêm một lớp ngắn hạn về ngôn ngữ tiếng địa phương. Nhưng hầu như những điều họ nói ,vẫn rất cần sự chú tâm lắng nghe mới mong có thể hiểu phần nào. Và tôi đã vỡ oà trong niềm vui sướng khi không thể tin nổi vào tai mình những lời bà nói .
Bà đã cho phép tôi được về quê nhà Việt Nam ăn Tết trong hai tuần tới đây . Vì tôi biết hầu hết người Hán tại Ma Cao vẫn luôn gắn bó với tôn giáo và truyền thống Trung Hoa, họ tin tưởng vào Đạo giáo, Phật giáo và Nho giáo, nên Tết Nguyên Đán cũng là lễ hội truyền thống quan trọng nhất trong năm đối với họ.
Có thể nói quyết định của bà đã là điều làm tôi rất ngạc nhiên và tôi luôn lấy làm biết ơn bà vì điều đó. Tôi đã đi tàu cánh ngầm 40 phút từ Ma Cao sang Hong Kong rồi từ Hong Kong đáp chuyến bay về TP HCM rồi lại tiếp ra Bắc và để về đến huyện Ba Vì tổng cộng mất 12 tiếng đồng hồ. Chuyến đi dài nhưng sao có thể làm tôi mệt khi những ý nghĩ, hình ảnh được thấy mình hạnh phúc quây quần bên gia đình, đón cái Tết đoàn viên sum họp trong ngày đầu năm mới sau hai năm trời đằng đẵng xa cách . Tôi tưởng tượng niềm vui vẻ của con gái khi thấy sự có mặt của tôi trong ngày hôm nay.
![image-1422715153-7614-1423130813.jpg](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/05/image-1422715153-7614-1423130813.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=a7B-S8InduypShI_mgCQ1A)
Đoàn tụ cùng con gái yêu.
Một cái Tết đủ đầy hương vị tình yêu, nồng nàn trong những cảm xúc mãnh liệt khi được thoả lòng ước nguyện đoàn viên trong chính ngôi nhà nhỏ thân thương, quen thuộc. Sự phấn khích vẫn theo tôi suốt chặng đường, vì đơn giản là tôi đang tìm về một cái Tết yêu thương bên gia đình, khi nó chứa đựng cả một kho báu của sự hạnh phúc mà nơi cư ngụ ở chính tại bến bờ bình yên nhất của cuộc đời mỗi con người.
Nguyễn Thị Nghiêm
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |