Ban đầu, Sài Gòn có nhà máy điện với mục tiêu cung cấp điện cho hệ thống đèn chiếu sáng đường phố nên người ta hay gọi là nhà đèn hoặc nhà máy đèn. Số đường có đèn điện được mở rộng dần, lần đầu vào năm 1904.
Hai năm sau đó, công ty Điện lực Sài Gòn trở thành công ty Nước và Điện Sài Gòn và sau đó là công ty Nước và Điện Đông Dương ký hợp đồng bổ sung cung cấp điện. Trong đó có một số điều khoản gia tăng số đường có đèn điện, đưa công suất số đèn dây tóc lên tối thiểu 16 nến (nến là bougies - một đơn vị cũ để đo độ chiếu sáng) và các cột đèn được đặt cạnh nhau tối thiểu 50 m.
Đến cuối năm 1908, phạm vi thành phố Sài Gòn được chiếu sáng lan tỏa rộng hơn. Lúc này, đã có 867 đèn dây tóc 16 nến và 67 đèn hồ quang.
Năm 1904, tại Chợ Lớn chính quyền ký hợp đồng lập một nhà máy điện có hai môtơ chạy bằng khí với tổng công suất là 120 kW. Sang năm 1905, công ty Điện lực Viễn Đông lập một nhà máy khác ở ngay địa điểm mà về sau người ta làm nhà máy nước Chợ Lớn.
Câu 3: Năm 1912, Sài Gòn có thêm nhà máy điện Cầu Kho với đặc điểm nổi bật gì?
b. Lần đầu tiên thành phố có nguồn cung cấp dòng điện xoay chiều