- Bức Tường định "bỏ cuộc chơi", vậy sao các anh không làm một tour diễn chia tay để công bố với các fan?
- Chúng tôi không đủ can đảm để làm việc đó. Phải tuyên bố thế nào, phải chia tay ra sao, phải chứng kiến những phản ứng trái ngược của khán giả, chúng tôi không thể tưởng tượng nổi. Thực ra, chuyện ban nhạc chia tay đã được đề cập đến từ khá lâu rồi, nhóm đã có thể tuyên bố tan rã trong tour diễn 9+ khoảng 2 năm về trước, nhưng mỗi một lần diễn chung là cả nhóm lại thêm một lần gắn bó, lại hừng hực khí thế muốn được cống hiến, được chơi nhạc với tất cả đam mê. Giờ đây, với chúng tôi, nếu nói tới tương lai mà vẫn chỉ là vậy thì không còn phù hợp nữa. Với danh tiếng chúng tôi có nhưng không lo được cho gia đình thì không đáng mặt đàn ông và nỗi dày vò khổ sở sẽ ập đến bất kỳ lúc nào.
Ban nhạc Bức Tường. Ảnh: Buctuong.com. |
- Gần đây, trên trang web của nhóm xuất hiện hồi ký của Bức Tường. Không khí website giống như một sự khởi đầu hơn là kết thúc. Anh nghĩ sao?
- Chúng tôi từng có ý định xuất bản hồi ký của nhóm, nhưng giờ thấy không cần thiết nữa. Ban nhạc viết lại những ngày tháng gian khó trên web để chia sẻ với khán giả. Cứ hai năm một lần, ban nhạc nhìn lại chặng đường đã qua và viết lại các dấu mốc quan trọng. Vốn ham phát triển nên chúng tôi nhớ rất rõ từng chi tiết. Thậm chí buổi diễn nào mặc áo màu gì, chúng tôi cũng nhớ như in. Phải nói là Bức Tường đã rất tâm huyết với âm nhạc.
- Lần tập luyện gần đây nhất của nhóm là từ bao giờ?
- Cách đây chừng 20 ngày. Chúng tôi coi nơi tập như một địa điểm sinh hoạt chung và thói quen đó đã ngấm sâu vào từng thành viên. Nhưng trong những lần tập, có thể đọc thấy sự mệt mỏi của mỗi người. Ai cũng hiểu sẽ phải có lúc dừng lại, vấn đề chỉ là thời điểm. Nhưng thử hình dung, cái gì đã gắn bó với ta hơn chục năm thì đâu dễ gì vứt bỏ, hơn nữa ngồi tỉnh táo mà phân tích thì bao giờ cũng sáng suốt nhưng cuộc sống là chuỗi chuyển động, không phải lúc nào cũng nhận ra điều mình cần phải làm.
- Có ý kiến cho rằng, Trần Lập đã cạn vốn sáng tác nên ban nhạc mới ngừng biểu diễn?
- Tôi vẫn còn nhiều ý tưởng cho CD, cho chương trình biểu diễn. Chúng tôi vẫn diễn với phong độ tốt, hơn nữa, đâu vì thiếu sáng tác mà bế tắc hướng đi. Tôi đã hoàn tất gần đủ các bài hát cho đĩa nhạc thứ tư, nhưng giờ thì chắc là không thu âm nữa. Việc Bức Tường nghỉ hát hoàn toàn là do những khó khăn khách quan mà thôi.
- Vậy đâu là những khó khăn của Bức Tường?
- Đó là những vấn đề mâu thuẫn trong chính giới rock, trong môi trường âm nhạc nói chung, và từ giới tổ chức biểu diễn.
Trong làn sóng rock Việt Nam thì Bức Tường là ban nhạc có điều kiện thuận lợi với số lượng fan đông đảo bậc nhất, nhưng chính điều đó lại nảy sinh quá nhiều sức ép nặng nề. Trong sự “hỗn mang” của thời kỳ đầu phát triển, một số rock fan quá khích luôn muốn thể hiện bản thân trên các diễn đàn theo cách chủ quan và cực đoan, vô tình gây ra ảnh hưởng xấu. Nói chung đa phần ưa nghiệp dư hơn là chuyên nghiệp, vì vậy những người có tâm huyết nản dần. Nói cách khác, chính nội bộ giới rock có sự mất đoàn kết mà chỉ hàn gắn được bằng cửa miệng. Vì vậy khán giả đang tìm đến với rock mấy năm gần đây cũng vỡ mộng mà lui dần.
Về môi trường âm nhạc nói chung, dù Bức Tường đã khá thành công, có được danh hiệu này nọ, nhưng chưa một lần được nhận một giải thưởng. Cho dù chúng tôi đến với âm nhạc không vì điều đó và với danh hiệu khán giả trao tặng là hạnh phúc nhưng như vậy tương lai không có gì hứa hẹn. Cộng đồng rock fan khá đông, nhưng tiếng nói của họ yếu ớt, không đủ lay động các hội đồng thẩm định nghệ thuật. Các cuộc chơi âm nhạc lớn trong nước chẳng coi rock là gì và nếu có nhắc đến thì cũng với cái nhìn méo mó phiến diện. Vì vậy những kẻ chơi rock như chúng tôi lạc lõng trong môi trường nặng về hào nhoáng.
Giới tổ chức biểu diễn luôn cố gắng làm hài lòng các nhà đầu tư, các sản phẩm thương mại. Trong khi đó, các rocker nói chung thường bị cho là chuyên dùng hàng thứ phẩm, những trang phục bụi bặm bình dân, không có tiềm năng phát triển cho những nhãn hiệu danh tiếng. Đã vậy, chi phí cho một chương trình nhạc pop lại không tốn kém và lắm rủi ro như các rock show. Thu nhập của các nghệ sĩ đắt sô nhất bao giờ cũng chỉ bằng 1/3 số tiền thuê một bộ âm thanh đã khấu hao nhiều lần. Bức Tường lại có những 6 thành viên nên với khoản cát-xê chia đều thì không đáng kể. Vì vậy, cơ hội để Bức Tường đảm bảo tương lai xa là không thể. Chẳng ai mà ôm nỗi buồn bã với cái bụng đói mà vượt qua sa mạc an toàn.
Bức Tường một thời nhiệt huyết. Ảnh: buctuong.com. |
- Nhưng những khó khăn này đâu phải giờ mới xuất hiện?
- Trước đây, chúng tôi chỉ có một mơ ước rất trong sáng là thành công và nổi tiếng. Nhưng giờ đây, chúng tôi không còn muốn đương đầu với thử thách như kiểu Don Quixote với cái cối xay gió, bởi những nỗ lực không được bù đắp sẽ trở thành những ước mơ viển vông. Dăm ba năm nữa thôi, chúng tôi sẽ là ban nhạc... tuổi trung niên. Nhìn lại bạn bè xung quanh, họ đều đã thành đạt, trong khi chúng tôi chỉ dừng lại ở vấn đề danh vọng mà không đi đôi với tiền tài. Sự mất tập trung cho âm nhạc là đương nhiên, và điều đó dẫn đến những mâu thuẫn khó giải quyết.
Nếu chơi nhạc vì đam mê, vì niềm vui được sống với âm nhạc thì có lẽ vui vẻ trong 12 năm trời là đủ rồi. Cái giá mà chúng tôi phải trả cho tương lai sẽ là quá đắt. Có thể có người vội phê phán chúng tôi là thực dụng, nhưng tôi rất sợ mình không đảm bảo được cuộc sống cho gia đình.
- Nếu khi biết Bức Tường tan rã, các bạn trẻ phản đối và yêu cầu Bức Tường tiếp tục hoạt động thì sao?
- Tôi không muốn nói trước điều gì. Chúng tôi biết mình muốn gì: đó là đảm bảo cuộc sống, và mình cần gì: tiền bạc, hạnh phúc gia đình. Còn chuyện ban nhạc quay lại biểu diễn thì tôi không dám chắc.
- Vợ các anh có cảm nghĩ thế nào khi Bức Tường tan rã?
- Vợ của Hoàng "Béo" thấm thía điều này rất rõ ràng. Hoàng "Béo" từng có thời gian chia tay ban nhạc. Thời gian đó, đôi khi trông Hoàng như người khác hẳn. Vợ cậu ấy cảm thấy không yên lòng khi Hoàng không còn là hình ảnh mà cô ấy yêu mến - một chàng trai đầy nhiệt huyết - mà chỉ là một người mệt nhọc và đầy lo toan. Sau thời gian đó, Hoàng "Béo" đã quay trở lại với Bức Tường. Chính vì thế, khi biết ban nhạc tan rã, vợ tôi chỉ nói: "Anh đã suy nghĩ kỹ chưa, chỉ sợ anh không thể từ bỏ rock".
- Vậy sau khi kết thúc, các thành viên dự định sẽ làm gì?
- Ai có thế mạnh gì trong âm nhạc thì vẫn cứ phát huy. Tôi có thể vẫn sáng tác, Hùng vẫn có thể chơi đàn, Hoàng cũng vậy. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng lỡ hẹn với khán giả về album và liveshow, nhưng cái tên Bức Tường giờ đây đã là một kỷ niệm đẹp của ngày hôm qua mất rồi.
(Theo Ngôi Sao)