Theo Guardian, Ernest Hemingway thường được biết đến với hình ảnh người đàn ông mạnh mẽ, thích săn thú lớn và đấu bò tót. Bên cạnh đó, tác giả hào phóng và chu đáo, bộc lộ ở những bức thư trong sách The Letters of Ernest Hemingway: Volume 6 (Những bức thư của Ernest Hemingway: Tập 6), do Sandra Spanier, Verna Kale và Miriam B Mandel biên tập, Nhà xuất bản Đại học Cambridge phát hành.
Tác phẩm là cuốn mới nhất trong số 17 tập về những bức thư của Hemingway, kéo dài từ năm 1934 đến năm 1936, với 366 tin nhắn gửi tới 116 người nhận. Nội dung xoay quanh cuộc sống nhà văn, từ việc sáng tác cuốn sách phi hư cấu Green Hills of Africa (Những ngọn đồi xanh châu Phi, 1935) cho đến sở thích câu cá lớn.
Sau khi thành danh với tiểu thuyết chiến tranh Giã từ vũ khí (1929), thư từ của Hemingway cho thấy tác giả liên tục động viên, đưa ra lời khuyên cho các tiểu thuyết gia trẻ. Trong một lá thư năm 1934, ông khuyên nhà văn biết kiểm soát việc viết lách: "Không bao giờ viết quá nhiều vào một lúc. Đừng tự khiến mình bị quá tải, hãy để lại một chút cho ngày hôm sau. Sáng tác số lượng nhất định mỗi ngày hoặc hai ngày một lần và luôn dừng lại khi bạn nghĩ câu chuyện đang tiến triển tốt".
Hemingway cũng từng dành lời khuyên cho Arnold Gingrich - đồng sáng lập tạp chí Esquire vào năm 1933 - khi ông muốn trở thành tiểu thuyết gia. Trong một bức thư, Hemingway viết: "Anh muốn tôi thẳng thắn thì tôi sẽ như vậy. Anh không thể viết tiểu thuyết theo cách đang làm".
Sau khi cuốn sách của Gingrich - Cast Down the Laurel - xuất bản năm 1935, Hemingway gửi lời đến tác giả: "Không còn nghi ngờ gì nữa, bây giờ anh là một nhân vật có tầm quan trọng trong làng văn học. Anh cảm thấy thế nào? Nhưng đừng để những bài đánh giá ảnh hưởng đến anh, nếu không anh sẽ phải mất hai năm trở lên mới có thể bỏ ngoài tai lời nhận xét đó. Cuốn sách vẫn giống hệt lúc anh đọc xong, và anh phải tiếp tục viết. Arnold, anh là chàng trai thông minh với nhiều tài năng".
Năm 1936, Hemingway viết cho nhà văn Joseph Hopkins: "Nghe này, nếu anh nghĩ mình chết thì anh đã không còn trên đời nữa. Và nếu anh có thể viết thêm vài câu chuyện hay, anh sẽ không bao giờ chết. Anh đủ tài năng để tôi phải loay hoay tìm cách giúp sách của anh được xuất bản". Sau đó, Hemingway giới thiệu một trong những mẩu truyện của Hopkins cho Arnold Gingrich để đăng trên tạp chí.
Sandra Spanier, giáo sư tiếng Anh tại Đại học bang Pennsylvania, nhận xét: "Nhiều người thường biết đến ông là người hay vênh váo, gắt gỏng. Những bức thư cho thấy Hemingway là người khôn ngoan, nhiều suy ngẫm, đưa ra những lời khuyên hữu ích cho nhà văn. Chúng thể hiện khía cạnh mới mẻ của Hemingway".
Theo Spanier, tác phẩm còn cho thấy Hemingway có khiếu hài hước. Tác giả vốn đam mê câu cá cờ xanh và cá ngừ khổng lồ, dành nhiều thời gian ở vùng biển giữa Key West (Cuba) và Bimini (Bahamas) để câu cá. Trong một bức thư năm 1935 gửi cho người bạn cũ - họa sĩ người Mỹ Henry Strater, nhà văn chế nhạo việc một số người giàu có khoe khoang thân thế, trang phục đắt tiền ở Bimini.
"Không biết chúng ta sẽ cần quần áo đẹp để làm gì. Bọn tôi đang đi nghỉ mát, câu cá và không cần phải mặc quần áo. Những cần thủ sẽ quan tâm đến những gì bạn câu được hơn là thứ bạn mặc trên người", Hemingway viết.
Ernest Hemingway (1899-1961) là tiểu thuyết gia, nhà văn viết truyện ngắn và nhà báo người Mỹ. Hemingway là con thứ hai trong gia đình có bố là bác sĩ, mẹ là giáo viên âm nhạc. Theo Los Angeles Times, tuổi thơ của Hemingway có nhiều bất thường, khi mẹ - bà Grace - nhất quyết nuôi dạy ông và chị gái Marcelline như một cặp song sinh cùng giới. Ông thường được mẹ mặc cho váy dài màu trắng và để tóc như một bé gái. Trong khi đó, cha nhà văn - ông Clarence - mắc chứng hưng cảm và có xu hướng trở nên bạo lực.
Từ năm 1921, ông kết hôn Hadley Richardson và bắt đầu tạo dựng tên tuổi với tư cách nhà văn. Ông thành công với loạt tác phẩm như Trong thời đại của chúng ta, Sông lớn hai lòng, Mặt trời vẫn mọc, quen biết các tên tuổi như F. Scott Fitzgerald, Gertrude Stein, Ezra Pound. Ông nhận Giải Pulitzer năm 1953 với tiểu thuyết Ông già và biển cả và Giải Nobel Văn học năm 1954.
Quế Chi (theo Guardian)