Hôm 1/8, trận chung kết Cup FA trở thành sân khấu của Pierre-Emerick Aubameyang khi anh lập cú đúp giúp Arsenal thắng ngược Chelsea. Khó có thể diễn tả hết niềm vui sướng của thầy trò Mikel Arteta. Danh hiệu đó như sự cứu vớt cho một mùa giải đầy biến động. Nó cũng đem đến tấm vé dự Europa League mùa sau.
Sau khi ăn mừng với các đồng đội, Martinez lặng lẽ ra một góc sân Wembley, ngồi tựa lưng vào tấm bảng quảng cáo và gọi Facetime cho gia đình. Những ngón tay của anh ấn vào hai hốc mắt, để ngăn những giọt nước mắt chỉ chực tuôn ra.
Đó có lẽ là những giọt nước mắt của hạnh phúc, tự hào xen lẫn tủi hờn và cay đắng.
Năm 2010, Martinez quyết định rời quê nhà Argentina, sang Anh theo lời mời của Arsenal. Mẹ và em trai đã khóc lóc, níu kéo anh đừng đi. Nhưng cậu bé khi đó 17 tuổi bị thôi thúc bởi hình ảnh của người cha, ông Alberto đã khóc thầm trong đêm vì không thể trả nổi chi phí sinh hoạt của gia đình.
"Tôi nhớ những ngày cha mẹ phải nhịn đói để tôi và em trai có cái ăn", Martinez kể lại trên The Sun hồi tuần trước. "Khi ấy, tôi sống ở Buenos Aires và chơi cho Independiente. Tôi chỉ có thể gặp gia đình hai lần một tuần, vì họ không có tiền đổ xăng để đi từ quê nhà Mar Del Plata tới chỗ tôi. Thế nên, khi Arsenal đề nghị, tôi phải dũng cảm. Lúc đó tôi 17 tuổi và quyết định ra đi vì cha mẹ".
Arsenal chi 1,4 triệu USD để chiêu mộ Martinez, rồi đem cho mượn ở một loạt CLB hạng dưới hoặc nước ngoài, gồm Oxford, Sheffield Wednesday, Rotherham, Wolves, Getafe và Reading. Ở những nơi đó, Martinez chưa bao giờ được xem như sự lựa số một. Mỗi khi trở về Arsenal, anh lại cam phận dự bị cho Bernd Leno, Petr Cech, David Ospina, Wojciech Szczesny, Lukasz Fabianski, Vito Mannone và Manuel Almunia.
Sự chờ đợi của Martinez sau cùng cũng được đền đáp, dù phải mất thời gian bằng cả đời cầu thủ. Hồi tháng Sáu, Leno chấn thương đầu gối trong trận gặp Brighton. Khi ấy, bóng đá mới trở lại sau Covid-19, mùa giải vào giai đoạn quan trọng. HLV Mikel Arteta quyết định đặt niềm tin vào Martinez - cầu thủ phục vụ Arsenal lâu năm nhất trong đội hình nhưng chưa từng quen thuộc với các CĐV. Trước mùa giải này, anh mới chơi 25 trận cho đội chủ sân Emirates, tính từ khi thuộc biên chế đội một năm 2012.
"Tôi đã rất bức bối vì ít được thi đấu suốt nhiều năm. Nhưng, tôi luôn tin tôi sẽ có cơ hội ở đây và bây giờ thì điều đó đã đến", Martinez chia sẻ. "Trong thời gian giãn cách xã hội, vợ tôi nói: 'Anh chỉ là thủ môn số hai, sao phải tập luyện chăm chỉ thế?'. Tôi đã thực hiện nghiêm túc những bài tập cho thủ môn khi ở nhà. Từ nâng tạ, đạp xe đến những bài gym. Ở nhà, tôi có một khung thành có kích thước như trên sân. Vợ tôi thường ném bóng để tôi tập bắt và cô ấy làm điều đó rất tệ. Bây giờ tôi sắm được máy bắn bóng rồi. Nó bắn đủ các hướng, còn cậu con trai hai tuổi lo nhặt và nhồi bóng cho vào máy cho tôi".
Martinez gây ấn tượng trong 11 trận bắt chính, kể từ chiến thắng 2-0 trước Southampton ngày 26/6. Thủ thành 27 tuổi chỉ thủng lưới chín lần, bên cạnh bốn trận sạch lưới. Arsenal thắng tám, hòa một và chỉ thua hai. Màn trình diễn đỉnh cao của Martinez là khi anh giữ sạch lưới ở trận bán kết Cup FA với Man City. Anh nhớ lại: "Tôi xúc động khi tiếng còi tan trận gặp Man City vang lên. Không chỉ bởi chúng tôi đánh bại một trong những đội giỏi nhất châu Âu. Tôi xúc động vì biết bản thân đã chiến đấu nhiều thế nào để được chơi một trận chung kết trong màu áo đội bóng tôi yêu".
Sự kiên trì và chuyên nghiệp của Martinez được dẫn lối bởi tình yêu trong gia đình. Suốt một năm qua, anh đã không gặp cha mẹ bởi lệnh phong tỏa nhưng ít nhất thì bây giờ gia đình đã có thể trang trải cho cuộc sống. "Nhà tôi rất nghèo, nghèo lắm. Chính vì vậy, được thấy tôi trưởng thành và giành một danh hiệu nào đó, hẳn sẽ là điều đặc biệt với họ", thủ thành sinh năm 1992 nói.
Năm 2014, khi Martinez lần đầu thi đấu tại Champions League (gặp Anderlecht), cha đã di chuyển 21 tiếng để từ Argentina đến Bỉ. Đầu tiên, ông đi xe buýt sáu tiếng từ nhà đến sân bay, bay 13 tiếng đến London rồi lên một chiếc máy bay khác để sang Bỉ. Ông đến sân đúng lúc trận đấu bắt đầu. Và suốt 90 phút hôm đó, Alberto đã khóc vì tự hào.
Nhưng Martinez có còn được trao cơ hội khi Leno trở lại? Theo thống kê của StatsBomb, khi Leno đứng trong khung thành, Arsenal lọt lưới 39 lần - thấp hơn so với số bàn thua kỳ vọng là 46,3. Với Martinez, số bàn thua kỳ vọng trong sáu trận cuối tại Ngoại hạng Anh là 9,5, và thực tế thủ thành người Argentina chỉ lọt lưới sáu lần. Trung bình, số lần cản phá những bàn thua kỳ vọng của Martinez cao hơn mọi thủ môn của giải đấu, trong đó có Leno. Điều đó cũng chưa nói lên được gì vì thời gian thi đấu của Leno dài hơn.
Nhưng, ít nhất Martinez cũng vượt trội khi so với các thủ môn dự bị khác. Ngoài anh, chỉ Paulo Gazzaniga của Tottenham đạt tỷ lệ cản phá bàn thua kỳ vọng cao hơn số bàn thua thực tế. Nếu tính tỷ lệ cản phá những cú dứt điểm trúng đích, Martinez đạt 81,8%, bỏ xa Gazzaniga (68,75%), Adrian (Liverpool, 63%) hay Willy Caballero (Chelsea, 56,3%). Một số CĐV Chelsea sau chung kết Cup FA vì thế nửa đùa nửa thật rằng họ cần một thủ môn như Martinez. Tại sân Stamford Bridge lúc này, HLV Frank Lampard đang tìm người thay thế Kepa Arrizabalaga - thủ môn đắt nhất lịch sử, nhưng thi đấu ngày càng sa sút.
Martinez tiết lộ người đại diện đã gọi cho anh trước chung kết Cup FA để bàn về những đề nghị chuyển nhượng, nhưng thủ thành 27 tuổi gạt đi vì muốn tập trung tối đa cho trận đấu với Chelsea. Và sau khi giành chiến thắng trong trận đấu mà anh tiếp tục thể hiện xuất sắc, Martinez nói: "Tôi luôn tập luyện chăm chỉ. Mọi người nói khi bạn nỗ lực vì điều gì đó, bạn sẽ được tưởng thưởng và tôi nghĩ hôm nay điều đó đã đến. Tôi đã thực sự nỗ lực ở Arsenal suốt 10 năm qua vì những cơ hội như thế này. Tôi không thể tự hào hơn. Tôi đã nói chuyện với gia đình suốt tuần qua. Bố căng thẳng đến mức không muốn nói nhiều. Nhưng lúc này, tôi có thể đánh cược rằng ở Argentina, gia đình tôi đang khóc".
Quang Huy tổng hợp