Năm cháu hơn một tuổi, vợ chồng tôi ly hôn, tôi chăm sóc cháu đến nay. Ngày ấy, tôi chỉ làm nhân viên bình thường, gia đình đủ chi tiêu, vợ tôi đã ngã vào vòng tay sếp.
Sau khi chia tay vợ 2 năm, tôi thành lập công ty riêng. Những ngày đầu rất vất vả nhưng bây giờ tôi đã ổn định, cảm thấy hài lòng với cuộc sống và kinh tế hiện tại. Hàng ngày tôi chở con đi học rồi chiều đón về, cơm nước, dạy con học hoặc chở con đi chơi. Thật sự tôi cũng không muốn thay đổi hay tìm kiếm điều gì mới mẻ nữa.
Đợt nghỉ tết âm lịch vừa rồi, em gái gửi link một bài viết trên mục Hẹn hò và bảo tôi cứ xem thử, trước giờ tôi cũng không đọc mục Tâm sự. Khi đọc xong bài viết của em, tôi có nhiều cảm xúc, nhất là đọc bình luận của độc giả làm tôi càng suy nghĩ. Sau 3 ngày, tôi quyết định viết thư gửi đến em, email đó tôi dành 2 tiếng để viết.
Tôi giới thiệu mình chỉ là nhân viên bình thường, lương đủ cho 2 bố con. Một tuần sau em hồi âm, chúng tôi trao đổi thêm vài email nữa thì kết bạn qua chat. Ngoài giờ làm việc, chúng tôi nói chuyện mỗi ngày dù không nhiều. Tôi chưa từng có được cảm giác bình yên khi nói chuyện với ai như em. Em hiền, dịu dàng nhưng lại rất hài hước. Nhìn trên hình em không xinh đẹp nhưng thông minh, hiền hậu, không dùng các phần mềm chỉnh sửa ảnh.
Khi tôi mời hai mẹ con em đi ăn tối vào cuối tuần, em đồng ý nhưng nói sẽ tự đến chứ không cho tôi đón. Em bảo là công nhân, ở nhà trọ, kinh tế đủ sống nên tôi đã đi mượn chiếc xe máy của bạn để đến gặp em. Tôi chỉ có chiếc ôtô, đi làm hay đi chơi đều sử dụng chứ không có xe máy. Lúc đầu tôi định dẫn cả con đi nhưng sau đó bé có việc riêng nên không tham gia được.
Khi hai mẹ con em đến, tôi thật sự bất ngờ; em ăn mặc rất giản dị, áo sơ mi trắng, quần jean nhưng đẹp, trẻ trung dù để mặt mộc. Em 35 tuổi nhưng nếu nói 25 thì tôi cũng không có ý kiến gì. Con gái mặc đầm do chính tay em may, bé cũng rất dễ thương và lễ phép. Tôi nghĩ dù người không thích trẻ con thì cũng chẳng thể không có cảm tình với bé được. Hai mẹ con em nói chuyện với tôi như đã quen nhau từ lâu. Em có kiến thức rất rộng về các lĩnh vực từ thương mại, sản xuất đến quản lý nhân sự cũng như ngành nghề khác nhau: xây dựng, giáo dục, xuất nhập khẩu, y tế, nghệ thuật... Cách ăn uống của em cũng rất lịch thiệp, đúng chuẩn quy tắc ngoại giao (tôi thỉnh thoảng đi tiếp khách ở các khách sạn lớn trong và ngoài nước). Tôi cảm giác em như một doanh nhân thành đạt chứ không phải là công nhân, hoặc ít ra cũng là tiểu thư con nhà quyền quý.
Càng tiếp xúc với em, tôi lại càng thấy bối rối. Khi ra về, em còn đưa cho tôi một hộp quà, tặng con trai tôi, lý do là bé thiệt thòi không được đi chơi hôm nay. Em dặn tôi đi về cẩn thận, câu mà đáng lẽ tôi phải mở lời trước. Tôi cảm thấy rất bị động trước em dù bản thân giao tiếp không tệ. Con trai tôi rất thích món quà em tặng. Em gái thấy tôi về thì hỏi ngay nhưng tôi chỉ nói để tìm hiểu thêm một thời gian. Tôi suy nghĩ cả đêm không thể ngủ được. Em vượt xa các tiêu chuẩn tôi mong muốn. Lúc đi gặp em, tôi tự tin bao nhiêu thì giờ lại thấy kém cỏi bấy nhiêu. Có phải em có uẩn khúc gì về hoàn cảnh không tiện nói ra? Tôi có nên tiếp tục theo đuổi em? Mong độc giả là người ngoài cuộc sẽ sáng suốt tư vấn giúp tôi.
Quyết
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc