Trời Sài Gòn dạo này hay mưa quá, mà em lại rất sợ những ngày mưa, vì mưa toàn làm em nhớ đến những ký ức buồn thời tuổi thơ ở vùng quê miền Tây bên gia đình và em rất sợ lạnh.
Lúc nhỏ, trẻ con quê có đứa nào mà không thích tắm mưa vui đùa với lũ bạn đâu anh. Vậy mà giờ chợt giật mình, em đã quá xa thời tắm mưa ấy để nhớ rồi. Thôi thì chờ đến sau này chúng ta trông cho con mình tắm mưa và em lại kể anh nghe chuyện những cơn mưa nữa nha.
Thật ra em không biết sao mình ế tới tận 32 tuổi nữa. Bước sang tuổi 26, em đi Nhật theo diện thực tập sinh. Vừa sang đó thì bị "mọc sừng" nên em vẫn lặng lẽ một mình đi làm. Về nước, em làm nhân viên văn phòng công ty Nhật tới giờ. Hiện tại công việc ổn định, em có thể tự lo cho bản thân và giúp đỡ gia đình một chút.
Em không xinh, mọi người thường nói là dễ nhìn, cao hơn 1,6 m, không mập, da bánh mật đặc trưng của con gái bác nông dân, dù lâu rồi không làm nông nhưng vẫn không trắng nổi. Là người sống tình cảm nên em không có quan niệm gia đình chồng và gia đình mình. Chỉ cần yêu thương được trao đi thì em tin ai cũng sẽ được nhận lại điều xứng đáng. Vì vậy em sẽ hiếu thảo và tôn trọng ba mẹ hai bên như nhau, nên anh yên tâm nha.
Ai cũng nghĩ đàn ông dĩ nhiên là trụ cột, là cây tùng, cây bách, là chỗ dựa cho phụ nữ. Nhưng với em, đàn ông và phụ nữ cũng là người thôi, nên chẳng vì lý do gì mà anh phải ôm mọi khó khăn (nếu có) để giải quyết một mình. Gia đình chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác. Cuộc sống ngoài kia vốn dĩ chẳng dễ dàng, nên em hi vọng về đến nhà chúng ta sẽ buông hết mọi lo toan, muộn phiền mà chia sẻ với nhau. Tiện thể em cũng muốn hỏi anh: việc chùi xoong nồi sau khi nấu nướng, anh có thể giúp em không, vì với em đó là chia sẻ.
Em hi vọng trong cuộc sống nếu có những lúc giận dỗi hay cãi vã, chúng ta sẽ không dùng "mày - tao" để xưng hô với nhau, hãy xưng "anh - em" như bình thường, xem ai cãi được thì cãi (để tránh mọi việc có thể đi quá xa sau cuộc cãi vã đó) và với em đó là tôn trọng.
Nữ công gia chánh em không giỏi, nhưng không đến nỗi để anh mặc đồ sứt chỉ đâu. Nấu nướng tạm được, thêu thùa đan móc em biết một ít. Nhìn chung do được di truyền từ ba em nên cái gì cần thiết cho cuộc sống là em tự mày mò hoặc tự học.
Khuyết điểm to đùng của em là tính quá kỹ, vệ sinh hơi thái quá nên đôi lúc sẽ càu nhàu nếu ai đó bừa bộn. Do là chị cả trong nhà nên em không được mong manh, dễ vỡ như một số bạn khác (dù bề ngoài em cũng khá "bánh bèo"), nên đôi lúc anh sẽ không có cảm giác che chở được em. Có lẽ đó cũng là điều mà nhiều người e ngại ở phụ nữ, nên em vẫn là "hàng tồn kho" cho đến giờ. Ngoài ra em bị dị ứng khói thuốc lá nên nếu anh không hút thuốc thì tốt quá, vì không hút thuốc cũng là bảo vệ sức khỏe của anh nữa mà.
Em biết là mình không phải người hoàn hảo nên không có tiêu chuẩn gì đặc biệt ở anh đâu. Anh chỉ cần cao hơn em một xíu, dễ nhìn, công việc ổn định là được. Nếu quê anh ở gần em thì càng vui, gần nhau để mai này ba mẹ chúng ta có già đi, cũng tiện tới lui chăm sóc.
Hoàng tử à, anh mà không mau xuất hiện, em sẽ đi tìm công chúa đấy (em đùa đó nha). Em trân trọng tình bạn nên tâm niệm rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp hơn khi chúng ta bắt đầu từ tình bạn. Và em muốn có một tình bạn suốt đời chia sẻ khó khăn, hạnh phúc, vui buồn, ấm lạnh với anh - bạn đời ạ. Mong anh ở đâu đó thì sớm tìm ra em nha.
Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã đọc bài của mình. Thân.
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.
- Họ tên: hoanghontim
- Tuổi: 32 tuổi
- Nghề nghiệp: Văn phòng
- Nơi ở: Quận 3, TP Hồ Chí Minh
- Giới tính: Nữ