Theo hồ sơ điều tra, 6 gái bán dâm bị bắt tại phường 2, TP Vũng Tàu và khách sạn Lam Bình (18 Bùi Thị Xuân, phường Bến Thành, quận 1) vào ngày 30/10/2001 đều không phải là người mẫu hay diễn viên như thông tin ban đầu, mà chỉ là những chị em từ quê lên. Còn danh hiệu “người mẫu”, “diễn viên” đều do tú bà Ngọc Quỳnh tự giới thiệu với khách để nâng giá. Bản thân Quỳnh cũng chỉ làm nghề bán điện thoại di động trả góp. Ba người môi giới khác là Huỳnh Thị K.P (trú phường 10, Tân Bình) làm nghề bán bia ôm, Võ Thị M.Q. (quê Bình Định) làm tiếp viên nhà hàng, Huỳnh Đ.L. (quê Gò Công Đông, Tiền Giang) không nghề nghiệp.
Lá đơn kêu cứu của một doanh nghiệp
Khách sạn Lam Bình vừa được xây xong với vốn đầu tư hơn 10 tỷ đồng, do nhiều thành viên gia đình ông Nguyễn Văn Lãm đóng góp, cùng vốn vay ngân hàng. Sau khi vụ môi giới mại dâm bị phát hiện, Phòng Cảnh sát hình sự TP HCM đã đề xuất UBND thành phố thu hồi giấy phép khách sạn này 12 tháng và xử phạt hành chính 15,5 triệu đồng. Vợ chồng ông Lãm đã gửi đơn kêu oan, khẳng định Lam Bình không chứa gái mại dâm. Còn việc bắt quả tang mua bán dâm ở đây là do ông Dương Minh Ngọc, lúc đó là Trưởng phòng Cảnh sát hình sự, “cài” trinh sát vào khách sạn, gọi gái mại dâm đến để lập biên bản. Việc làm này là theo “đơn đặt hàng” của một doanh nghiệp khác với giá 10.000 USD.
Theo tường trình của gia đình ông Lãm và biên bản do Đoàn thanh tra liên ngành 814 lập, ngày 30/10/2001 có 3 người đàn ông đến thuê phòng. Họ gọi điện cho 3 cô gái khác đến; tiếp tân có hỏi ý kiến và được họ đồng ý cho lên phòng. 10 phút sau, 2 trinh sát phòng chống tệ nạn đã xông thẳng lên lầu và lập biên bản hành vi mại dâm. Hồ sơ vụ án sau đó chỉ có tên gái mại dâm mà không có tên khách mua, mà lý do những người này chính là trinh sát của Đội Phòng chống tệ nạn xã hội, thuộc Phòng Cảnh sát hình sự thành phố.
Hồ sơ vụ việc này đã được chuyển cho Tổng cục Cảnh sát. Thiếu tướng Nguyễn Việt Thành, Phó tổng cục trưởng đã ký chuyển đơn khiếu nại đề nghị thành phố giải quyết.
(Theo Lao Động)