- Một thời gian dài, anh gần như biến mất khỏi showbiz, vì sao vậy?
- Tôi vẫn làm việc như điên đó chứ. Chỉ có điều tôi ít xuất hiện mà chủ yếu ở nhà dạy nhạc và tập trung làm đĩa than. Tôi không thường xuyên hợp tác cùng các ca sĩ khác như trước. Gần đây, trước sự cậy nhờ của nhạc sĩ Võ Thiện Thanh, tôi mới nhận lời làm đĩa cho Phạm Thu Hà. Ngoài ra, khi người bạn cũ Hồ Ngọc Hà nhờ thì tôi không thể từ chối. Tôi nghĩ, trải qua nhiều năm, ngày hôm nay, tôi có quyền lựa chọn những dự án nào đáng để làm. Tôi không viết nhạc để mà sống như trước. Khi tôi có được quyền lựa chọn thì tôi sẽ làm những gì mình thích.
Nhạc sĩ Đức Trí. |
- Hai sản phẩm mới nhất của anh với Hà Hồ và Phạm Thu Hà có một phong cách mới không giống trước đây, anh nói sao về sự thay đổi này?
- Cảm xúc âm nhạc của tôi thay đổi vì trải nghiệm của con người ở mỗi thời kỳ là khác nhau. Tất nhiên, âm nhạc trong tôi có sự biến chuyển nhưng nó không phủ định những điều trước đây. Những bài hát tôi viết vẫn mang âm hưởng trữ tình hơn là những bài hát sôi động.
Cái khác nhau ở chỗ, ngôn ngữ thể hiện ngày xưa là pop còn bây giờ là cổ điển có khi là dân gian không chừng. Tôi nhận thấy âm nhạc của tôi ngày càng trưởng thành theo tuổi đời. Khi người ta lớn tuổi, người ta sẽ kiệm lời nói và âm nhạc vì thế sẽ đơn giản hơn. Cảm xúc trong sáng tác của tôi đi vào bên trong con người nhiều hơn là bên ngoài. Tôi nói ra không phải khẳng định ca khúc của tôi bây giờ hay hơn xưa mà đây là một sự thay đổi tự nhiên theo thời gian.
- Anh cảm nhận những đổi thay này đến từ lúc nào?
- Cột mốc thay đổi con người tôi nhiều nhất có lẽ là từ lúc tôi được làm bố. Ngày xưa khi tôi còn là thanh niên tôi nghĩ cho bản thân nhiều hơn. Khi đến tuổi trung niên, tôi biết nghĩ cho người khác xung quanh. Ngày hôm nay trong sáng tạo nghệ thuật cũng vậy, tôi cũng nghĩ cho người khác nhiều hơn là tập trung vào những hoài bão, tương lai của mình.
Gia đình là một phần làm cho cuộc sống mỗi chúng ta cân bằng lại. Tôi thấy rất nhiều nghệ sĩ trên thế giới thành công ở tuổi 30 hay 40 khi họ có gia đình chứ không phải là có từ thời trẻ. Tôi nhận ra mình trưởng thành hơn trong trải nghiệm của cương vị một người chồng, người bố. Chính điều đó khiến âm nhạc của tôi biến đổi theo chiều sâu. Tôi chú trọng cảm xúc của mọi người so với cảm xúc cá nhân.
- Cảm xúc âm nhạc theo chiều sâu tạo nên khác biệt gì trong cách làm việc của anh hiện nay?
- Như mọi người đã thấy, hai sản phẩm âm nhạc của tôi thực hiện vừa ra mắt đều thu live trực tiếp với ca sĩ và ban nhạc. Tôi không đem điều này ra để lòe mắt mọi người rằng tôi đang đầu tư hoành tráng mà ngược lại, tôi muốn tìm lại giá trị cũ trong âm nhạc. Tôi tin điều này sẽ giúp những nghệ sĩ đang lạm dụng về công nghệ hiện nay sẽ tìm thấy cảm xúc thật khi hát, trình diễn với hình thức thu âm này.
Theo tôi, một ca sĩ không thể nào có cảm xúc mạnh khi hát với bốn bức tường trong phòng thu. Khi họ hát mà có các nhạc công bên cạnh phản hồi lại đó mới là giá trị thật, và là sức sống trong âm nhạc. Tôi đang cố gắng tái tạo điều vốn dĩ tồn tại lâu nay trong đời sống nghệ thuật nhưng đã dần mất đi. Hiện nay người ta toàn ở nhà tự kỷ, tự làm nhạc rồi gửi bản demo cho ca sĩ. Thậm chí, họ còn không thấy mặt ca sĩ khi gửi sáng tác của mình và ngược lại, ca sĩ cũng không biết mặt ông nhạc sĩ nào làm ra ca khúc. Các ca khúc cứ thế chuyển đến phòng thu và ra đĩa master.
Người nghệ sĩ sống và làm việc không thể không có cảm xúc. Cảm xúc đó là sự tương tác giữa người và người với nhau. Chính vì thế mà tôi thích làm những chương trình âm nhạc hơn là làm đĩa đơn lẽ bởi ở đó, giữa nhạc sĩ, ca sĩ, ban nhạc có thể ngồi lại với nhau tán dóc, bàn luận sôi nổi chứ không có cái kiểu công nghệ phòng thu như hiện nay.
Cảm xúc âm nhạc của Đức Trí thay đổi từ khi làm bố. |
- Anh nhận thấy thị thường âm nhạc đang phát triển theo hướng nào?
- Thị trường âm nhạc Việt đang phát triển theo cách "chuyên nghiệp, tự phát và thụ động". Đây là ba từ tôi có thể nói ngay mà không phải suy nghĩ lâu.
Chuyên nghiệp có nghĩa là làm bất cứ sản phẩm nào cũng phải có êkíp, ban bệ, đường dây và mối quan hệ. Tự phát là không theo một chuẩn mực nào, nghĩ là nên làm như thế nào thì tự đưa ra một chuẩn mực cho cái đó. Thụ động là không chuẩn bị trước, khi phải đối phó thì mới tìm cách nương theo.
Bản thân tôi thấy sự phát triển này có ý nghĩa tích cực và tiêu cực của nó. Tôi không muốn bình luận nhiều nhưng tôi tin, người làm nghệ thuật biết chủ động và dành thời gian cho sản phẩm của mình thì sẽ làm cho nền âm nhạc thêm phong phú hơn, đa sắc hơn.
- Anh dự định phát triển dòng nhạc cổ điển thế nào sau sản phẩm của Phạm Thu Hà?
- Tôi chưa có dự định nào khác. Bản thân tôi nhận thấy mình là người phối khí hơn là một nhạc sĩ. Màu sắc âm nhạc trong tôi vốn dĩ rất đa dạng. Chẳng qua, hồi giờ tôi không có dịp để khám phá một mảng màu khác thôi. Có khi làm lại đĩa cổ điển, tôi không có cảm hứng nữa. Tôi chỉ làm việc khi mình có cảm hứng và thấy thích.
Sắp tới, tôi chỉ đang thực hiện một dự án làm nhạc phim cho anh Lưu Huỳnh cũng như làm chương trình ca nhạc vào cuối năm.
Tâm Giao thực hiện