Dạo bước trên đường sau ngày dài làm việc cho khuây khỏa. Cảnh dòng người đông đúc, ngược xuôi làm con như lạc bước trên đường. Phố phường đang thay màu áo mới với những gian hàng bày bán đồ tết, đèn phố thị, đường hoa được trang hoàng lộng lẫy, khu chợ đêm những ngày giáp tết nhộn nhịp người mua. Con thấy những đổi thay của sắc xuân theo từng ngày nhưng cố tình lờ đi mà sao lòng vẫn quặn thắt. Phải chăng xuân hữu tình vì mang về yêu thương cho những ai đầm ấm bên gia đình nhưng cũng vô ý đánh động niềm hoài cảm trong con khi công việc mới không cho phép con sum vầy gia đình vào dịp Tết.
![Con lạc lõng dạo bước trên đường](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/dao-buoc-tren-duong-1423033919-4400-1423195615.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=Sfn5TBsLpRxONK2LK2R3wg)
Con lạc lõng dạo bước trên đường.
Lá vàng rơi khẽ đánh thức con sau hồi lâu đứng lặng. Hòa mình vào khí xuân nơi đây con nhớ da diết ngày Tết quê mình. Tuy không nhộn nhịp người qua, không tiếng nhạc gần xa, không ngập tràn sắc hoa rực rỡ, không ánh đèn dập dìu trong đêm nhưng giọt sương long lanh còn đọng trên lá buổi sớm mai, tiếng chim hót líu lo quanh vườn, nụ mai vàng chớm nở chào nắng xuân, vườn cây sai quả đón lộc đầu năm cũng đủ làm con say lòng.
![Mọi người vui sắm tết làm lòng con đau nhói](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/moi-nguoi-vui-sam-tet-14230339-5183-9513-1423195615.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=21mt2zhJeY17gRtY3dJgQQ)
Mọi người vui sắm tết làm lòng con đau nhói.
Bất chợt gió xuân lành lạnh thổi nhẹ càng làm con dậy lên cảm xúc trào dâng và nỗi buồn mang máng. Vang vọng đâu đây là tiếng lòng của mẹ đang nhờ gió xuân gửi đến con và liệu gió có hiểu được lòng con chăng? Con nhớ lắm hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm và ngày tết ấm cúng bên gia đình. Gia cảnh nghèo nên nhà mình thật khó có cái tết sung túc như bao nhà khác, thay vào đó là bữa cơm đạm bạc nhưng đầy tiếng cười và hơi ấm yêu thương. Con nhớ như in cái Tết của vài năm trước. Con cùng mẹ loay hoay với gánh hàng ngoài chợ Tết.
Thấy chị em vui hớn hở diện áo mới, con dõi mắt trông theo mà khát khao đến cháy bỗng. Bắt được những suy nghĩ của con, phiên chợ hợp xong, mẹ dắt tay con đến cửa hàng để chọn áo mới. Con bước dùng dằng và quay sang hỏi mẹ: “Tết này mẹ vẫn chưa có gì và nhà mình vẫn thiếu hoa, quả”. Mẹ nói với con bằng giọng trầm ấm và đôi mắt hiền từ: “Có chứ con, mẹ có cả mùa xuân khi thấy ánh mắt và nụ cười con ngời lên niềm hạnh phúc lúc khoe áo mới”.
Con chỉ biết ôm chặt mẹ và khóc như ngày còn bé bỗng. Để lo con ăn học mẹ phải “lặn lội thân cò”, vất vả trăm bề với gánh hàng ngoài chợ, chắt chiu từng đồng. Quãng thời gian bốn năm con xa nhà đi học là chuỗi ngày dài vất vả của mẹ. Sương đêm làm co lạnh đôi chân, nắng ban trưa làm ướt đẫm bờ vai nhưng mẹ vẫn cười hạnh phúc và mong con được gieo mầm tri thức để có tươi lai tươi sáng.
![Nhìn sạp hàng ngoài chợ làm con nhớ đôi vai nặng gánh của mẹ](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/06/sap-hang-ngoai-cho-1423033924-4025-1423195616.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=s8ZxLhxktoP2kicbBegsLA)
Nhìn sạp hàng ngoài chợ làm con nhớ đôi vai nặng gánh của mẹ.
Mẹ ơi! Tết này nhà mình đã có trà, có bánh nhờ chút tiền con dành dụm gửi về nhưng trên gương mặt mẹ có còn nụ cười vui hay chỉ là đôi mắt buồn xa xăm khi biết con không về. Con biết mẹ luôn mỏi mắt chờ mong, tóc lấm tấm thêm sợi bạc vì thương nhớ con. Trước mắt con vẽ nên bức tranh ngày về sum vầy bên mẹ. Thấp thoáng sau cổng rào là dáng hình gầy guộc của mẹ, đàn em nhanh nhảu chạy ra mừng chị. Dẫu nước mắt con rơi thì mẹ cũng đừng buồn mẹ nhé vì đó là giọt nước mắt vỡ òa trong hạnh phúc. Con sẽ chạy đến bên mẹ và đặt lên vầng trán cao hằn những vết nhăn vì sương gió nụ hôn thay cho lời trái tim con muốn nói. Vòng tay mẹ sẽ sưởi ấm giá lạnh lòng con. Cái âu yếm của mẹ sẽ dìu con vững bước trên đường đời.
Quay về với thực tại, con chua xót không thể bên mẹ bán hết hàng của phiên chợ chiều, cùng đón giao thừa và ăn bữa cơm giản dị, ấm lòng ngày Tết. Nghĩ đến đó lòng con như có tiếng nấc nghẹn ngào. Lạc lõng, bơ vơ nơi phố thị phồn hoa con biết tìm đâu hơi ấm gia đình, bữa cơm với hương vị quen thuộc do chính tay mẹ làm và vị ngọt của tình mẫu tử thiêng liêng. Con ước mình chắp thêm đôi cánh để về bên mẹ dùng bữa cơm đoàn viên.
Quay đầu nhìn lại nơi cuối con đường, nghĩ đến mẹ đang dõi theo từng bước, con biết mình nên sống thật tốt cho mẹ yên lòng và chăm chỉ làm việc để mẹ không phải thức khuya, dậy sớm với gánh hàng ngoài chợ. Con luôn nuôi niềm tin một ngày gần nhất về bên mẹ cho thỏa lòng mong nhớ.
Mùa xuân hay lòng con ấm áp khi đâu đây là dư âm ngày Tết quê hương. Con muốn nhờ cành mai vàng gửi mẹ lời chúc yêu thương, nhờ dòng sông quê cuốn những vất vả, nhọc nhằn của mẹ và nhờ chiếc thuyền to chở nỗi nhớ đong đầy của con đến mẹ.
Đây có phải là bức tranh tâm trạng chung của những người con xa quê vào dịp tết? Xin ai ơi hãy gửi tình cảm và lời chúc yêu thương đến gia đình, để hơi ấm gia đình truyền cho bạn luồng sinh khí mới đón Tết nơi đất khách quê người.
Huỳnh Thị Thắm
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |