"Có con mà gả chồng gần, có bát canh cần nó cũng mang cho. Có con mà gả chồng xa, trước là mất giỗ, sau là mất con” là lời những bà mẹ dặn dò nhau khi có con gái sắp đến tuổi lấy chồng. Dặn dò là vậy, gửi gắm là vậy nhưng vẫn chẳng thể tránh được chuyện lấy chồng xa - cái duyên cái số ông Tơ bà Nguyệt đã se, ai nỡ gỡ?
![ii7i0gkuefkcbrl1nzku-142217451-2492-5124](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/01/28/ii7i0gkuefkcbrl1nzku-142217451-2492-5124-1422412805.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=EjSViOPUGR3cj6yZFjWGwA)
Ngày con lên xe hoa về nhà chồng cũng vào chạp Tết đấy mẹ nhỉ? Ngày con gái lấy chồng... mẹ giấu giọt lệ thương yêu trong tận đáy lòng, chỉ để mong con gái thành cô dâu đẹp nhất... rạng rỡ trong chiếc váy trắng tinh khôi bước chân về nhà người... để tận cõi lòng mẹ là những bộn bề, những lo lắng, những yêu thương nghẹn đắng trực trào.
Ngày con gái lấy chồng... ngày lặng gió trời nhưng lại có gió, có bão trong lòng mẹ. Vòng tay mẹ dù có rộng lớn đến đâu cũng không thể bao bọc cho con như những ngày xưa nữa, không thể sểnh sang thương con để cho tròn giấc ngủ…
Ngày con gái lấy chồng, ngày mẹ thêm lên một chức mới, ngày mái tóc mẹ thêm sợi bạc, đôi mắt hằn thêm nếp nhăn, và có một nỗi buồn thăm thẳm như ngọn gió đông, tận trong trái tim mẹ. Một chút lạnh như không gian bao la quạnh quẽo hết thật rồi những tiếng nhạc ồn ã, mà trong lòng mẹ sóng nhớ vẫn ồn ào, và mẹ biết con gái là con người ta, mẹ phải chấp nhận yêu thương đó san sẻ.
Những ngày cận kề cái Tết này, con đếm ngược thời gian, chẳng còn đâu niềm háo hức con trẻ, chỉ còn những kỷ niệm cứ thi nhau lùa về, xốn xang, mênh mang… để rồi sợi nhớ, sợi thương cứ vấn vương, đan quyện. Con thầm nghĩ, có đôi khi thời gian còn đáng ghét hơn cả sự cô đơn, lạnh lẽo.
Giờ này chắc mẹ đã bắt đầu dọn dẹp nhà cửa. Mẹ sẽ lau sạch sẽ từng cái hoa sắt cửa kính đến từng bậc kệ tủ, ti vi. Rồi sẽ dạo qua các con phố để chọn cho bằng được cành đào phai ưng ý, lựa chậu quất sao cho đủ hoa, đủ quả để nhiều lộc nhiều tài, phải không mẹ? Rồi thì mẹ lại tất tả đi chợ sắm nào gà, nào hoa quả bày mâm ngũ quả, nào bánh chưng, mứt kẹo… Chưa kể, mẹ còn lùng mua đủ áo quần cho Tôm, Tép, Coca, cảm giác như khuân cả tạp hóa về vậy. Con vẫn hay trách mẹ, nhà ít người cứ giản tiện cho mình đỡ mệt, nhưng tính mẹ là thế, không làm thì thôi, mà đã làm phải ra tấm, ra món.
![ff0l7umgjtoxrbbzarqb-142217450-6672-2716](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/01/28/ff0l7umgjtoxrbbzarqb-142217450-6672-2716-1422412806.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=ldAGAyOYTD0LE7mHS1nDGg)
Mẹ à! Bao nhiêu cô gái cất bước đi lấy chồng xa là bấy nhiêu nỗi niềm. Ngày bình thường, công việc, gia đình, xã hội cứ mê mải cuốn đi nhưng cứ đến những ngày lễ, Tết con lại chạnh lòng, xót xa…
Mẹ sẽ lại một mình dọn dẹp nhà cửa, lụi hụi chuẩn bị các món ăn ngày Tết. Đêm giao thừa năm nay, lại chỉ có mẹ…một mình, bố làm ca đêm. Khi mà mọi nhà đều sum vầy, tề tựu thì nhà mình chỉ có mẹ cứ lặng lẽ, lọt thỏm giữa sự cô đơn, trống trải… Con biết mẹ sẽ lại một đêm trăn trở, sẽ mong chờ đến ngày mùng bốn khi con và các cháu về nhà…
Chỉ nghĩ đến đó, nước mắt cứ trực trào ra… Mẹ à, con đang dần bước những bước đầu tiên trên con đường mà mẹ đã đi qua. Con biết, dù 30 tuổi, với mẹ thì con vẫn là đứa khờ khạo, bé bỏng ngày nào. Con biết, dù con có đi đâu, làm gì thì vẫn luôn có ánh mắt mẹ dõi theo, thương yêu, tin tưởng vô điều kiện.
![1932485-10202369268151370-8928-8909-7310](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/01/28/1932485-10202369268151370-8928-8909-7310-1422412806.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=kN8akZWB9fUdYHYlP_lrlw)
Con biết, dù Tết này, hay Tết sau, 10 hay 20 cái Tết nữa, mẹ vẫn sẽ ngóng chờ con gái trở về đoàn viên, sum vầy, để được nèn thật đầy bát những món con yêu thích, để được thoải mái làm biếng “hư” một vài ngày, được nhận lì xì trong những phong bao đỏ thắm lấy hên đầu năm, được đi chùa cầu phúc cầu bình an với mẹ.
Và con biết, con gái lấy chồng xa không có cơ hội được cùng đón giao thừa bên mâm cỗ, không cùng mẹ sắm sửa, biện bày lễ vật, cũng chẳng cầm được cây chổi quét nhà, lau chùi dọn dẹp, hộ đỡ mẹ chút gọi là… Nhưng mẹ cũng chẳng nỡ trách con đâu nhỉ? cứ cặm cụi một đời hi sinh, lo toan nặng gánh! Mệt không than, mỏi không buông, buồn không nói.
Bao lâu rồi con chưa được cầm bàn tay chai nắng gió? Bao lâu rồi con chưa được ôm chặt mẹ ngủ say như thuở còn son rỗi? Bao lâu rồi con bỏ bẵng thói quen viết nhật ký cho mẹ? Bao lâu rồi con chưa cùng mẹ đến một nơi để thỏa thích ngắm nghía, hưởng thụ, quên mặc sự đời? Và bao lâu rồi, con chưa bật lên thành tiếng: "Con yêu mẹ", 3 chữ đánh vần đâu có khó? Vậy mà cũng bao lần ngập ngừng đầu môi.
Tết này, nhất định con sẽ sớm về, về để được cảm giác chở che, bao bọc. Về để được ấp ôm những kỷ niệm cũ chưa gọi thành tên. Về để thấy- cần lắm, yêu lắm, thương lắm những phút giây bên gia đình. Và về để con được cất lên tròn gọn câu: "Con yêu mẹ!"
Trần Thị Hoài Linh
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Xem thể lệ cuộc thi chi tiết tại đây. Gửi bài dự thi tại đây. |