Thứ sáu, 29/3/2024
Thứ bảy, 11/8/2012, 13:13 (GMT+7)

Đội hình tiêu biểu bóng đá nữ Olympic 2012

Đội đoạt HC vàng Mỹ có bốn đại diện. Á quân Nhật Bản, chủ nhà Anh, Pháp đều có mỗi đội hai đại diện.

Thủ môn Miho Fukumoto (Nhật Bản) Fukumoto bắt chính trong mọi trận đấu của tuyển Nhật Bản và phong độ ổn định của cô là lý do giúp đội nhà không để lọt lưới suốt vòng bảng và chỉ thua hai bàn trong trận chung kết với Mỹ.

Hậu vệ phải Stephie Houghton (Anh) Các hậu vệ biên ghi bàn là chuyên thật sự hiếm, nhưng Houghton đã ghi tới ba bàn cho đội tuyển nữ chủ nhà trên đường vào tứ kết Thế vận hội London 2012, trong đó có bàn thắng đầu tiên của môn bóng đá nữ giải năm nay. Công thủ toàn diện, cô được xem là cầu thủ nữ Anh chơi hay nhất tại Olympic năm nay.

Trung vệ Saki Kumagai (Nhật Bản) Cùng thủ môn Fukumoto, Kumagai là nhân tố chủ chốt trong hàng phòng ngự kỷ luật và vững chãi của Nhật Bản. Sự tự tin, kỷ luật, sức mạnh và kỹ năng không chiết tố của trung vệ này được cho là lý do khiến cặp tiền đạo Alex Morgan - Abby Wambach của tuyển Mỹ mờ nhạt trong trận chung kết.

Trung vệ Casey Stoney (Anh) Đội tuyển nữ chủ nhà chỉ để lọt lưới hai bàn suốt hành trình bốn trận ở Thế vận hội. Stoney, trong vai trò thủ quân là và chỉ huy hàng thủ, được xem là ngồn cảm hứng cho thành tích phòng ngự ấn tượng đó.

Hậu vệ trái Kelley O'Hara (Mỹ) Sau 10 phút đầu ác mộng trong trận ra quân, Mỹ giữ sạch lưới suốt ba trận tiếp sau với đóng góp không nhỏ từ hậu vệ trái O’Hara. Cô cũng rất tích cực lên tham gia tấn công và khiến các đợt lên bóng bên cánh trái trở thành một thứ vũ khí lợi hại của tuyển Mỹ.

Tiền vệ phải Elodie Thomis (Pháp) Tốc độ là điểm mạnh nhất trong cách chơi của Thomis và được cô tận dụng triệt để nhằm gây khó khăn cho các hậu vệ đối thủ tại Thế vận hội 2012. Tiền vệ này là người phát động phần lớn tình huống dẫn tới bàn thắng của tuyển Pháp và đích thân ghi hai bàn.

Tiền vệ thủ Carli Lloyd (Mỹ) Lloyd đem lại chất thép cho tuyến giữa và thực hiện hoàn hảo nhiệm vụ càn quét, để các đồng đội ở hai biên thoải mái tấn công. Không những thế, cô còn giữ bóng tốt, điều tiết nhịp độ thi đấu của cả đội, đồng thời là chủ nhân của hai bàn thắng trong trận chung kết, giúp Mỹ bảo vệ thành công HC vàng.

Tiền vệ công Louisa Necib (Pháp) Không phải ngẫu nhiên mà Necib được ví như Zidane của bóng đá nữ Pháp. Hàng công ba người của đội quân áo lam dự Thế vận hội 2012 được hưởng lợi rất nhiều từ sức sáng tạo và sự tinh tế trong cách chơi của cô.

Tiền vệ trái Megan Rapinoe (Mỹ) Đá ổn định, cần cù và có phần thầm lặng, Papinoe phải chờ tới trận bán kết với Canada mới được tung hô khi ghi hai bàn thắng đán nhớ, một trong số đó được ghi thẳng từ pha đá phạt góc. Tài đá phạt của cô cũng khiến Mỹ trở nên lợi hại hơn bội phần ở các tình huống cố định.

Tiền đạo Alex Morgan (Mỹ) Morgan chỉ ghi ba bàn, kém hai so với đàn chị đá cặp Abby Wambach, nhưng nhìn toàn cục, tiền đạo 23 tuổi này mới là ngôi sao tấn công hay nhất của tuyển Mỹ. Cô là mối đe dọa thường trực cho hàng phòng ngự và thủ môn đối phương trong các trận đấu tại Thế vận hội 2012. Ngoài ba bàn thắng, trong đó có cú đánh đầu ấn định thắng lợi nghẹt thở trước tuyển Canada ở phút bù giờ hiệp phụ thứ hai trận bán kết, Morgan còn đóng góp một số đường chuyền quyết định.

Tiền đạo Christine Sinclair (Canada) Sinclair chỉ có thể đổ cho vận rủi khi ghi tới ba bàn trong một trận mà vẫn không thể giúp đội nhà chiến thắng khi so tài với Mỹ ở bán kết. Tuy nhiên, thất bại đáng tiếng đó không làm lu mờ đi phong độ ấn tượng của tiền đạo này tại Thế vận hội 2012. Sinclair đoạt ngôi Vua phá lưới với sáu bàn và cùng tuyển Canada ra về với tấm HC đồng sau khi đánh bại Pháp ở trận tranh hạng ba.