![]() |
Thi hài chôn càng sâu càng phân hủy chậm. |
Khi trái tim của một người ngừng đẩy máu tới toàn bộ cơ thể, các mô và tế bào không được cung cấp ôxy sẽ nhanh chóng chết đi. Nhưng các tế bào chết với tốc độ khác nhau, chẳng hạn tế bào não chết trong vòng 3-7 phút, trong khi tế bào da có thể còn tiếp tục sống trong môi trường nuôi cấy ở phòng thí nghiệm, nếu được lấy từ cơ thể trong vòng 24 giờ sau khi chết. Tuy nhiên, khác với điều mà nhiều người vẫn tin, tóc và móng không tiếp tục mọc sau khi chết, mặc dù sự co của da có thể khiến người ta có cảm giác như vậy.
Tốc độc phân hủy
Thiên nhiên hoạt động rất hiệu quả trong việc phân hủy cơ thể người. Quá trình phân rã diễn ra ngay trước khi thi hài được chôn cất. Tuy nhiên, tốc độ này phụ thuộc phần nào vào điều kiện môi trường. Trong không khí, xác bị phân hủy nhanh hơn hai lần so với khi ở dưới nước và nhanh gấp 4 lần so với khi được chôn dưới đất. Xác chôn càng sâu càng được bảo quản lâu hơn, nếu đất này không ngập nước.
Trong ruột người có hàng triệu vi sinh vật. Chúng không những không chết theo "thân chủ" mà còn quay ra "làm thịt" các tế bào đã chết của ruột. Một số vi sinh vật khác, nhất là clostridia và vi khuẩn dạng coli, lại bắt đầu xâm nhập những cơ quan khác. Cùng lúc, dưới tác dụng của các enzyme và hóa chất giải phóng từ tế bào chết, cơ thể cũng tự tiêu hủy. Ví dụ, tuyến tụy thường chứa nhiều enzyme tiêu hóa và sẽ tự tiêu hóa chính mình rất nhanh.
Các khí bốc lên từ cơ thể
Khi bị phân hủy, mô giải phóng khí và các chất có màu xanh, khiến da có màu xanh xám và bỏng rộp, bắt đầu từ bụng. Phần trên của cơ thể phồng lên, lưỡi trồi ra và dịch từ phổi rỉ ra ngoài qua mũi và miệng. Từ thi hài toát lên một thứ mùi khủng khiếp, do các khí hydro sulfit (giống như mùi trứng thối), khí methane và dấu vết của mercaptan thoát ra tạo thành. Cơ thể đạt tới quá trình này sau 4-6 ngày tại các nước ôn đới, nhanh hơn nhiều tại các nước nhiệt đới và chậm hơn ở những nơi có điều kiện lạnh và khô.
Với những thi hài được chôn dưới đất, quá trình phân rữa còn được đẩy nhanh bởi côn trùng và các động vật khác. Nếu cơ thể không bị các con vật này tấn công, tóc, móng và răng bắt đầu long ra trong vòng vài tuần và sau khoảng một tháng, các mô sẽ hóa lỏng, khoang chính của cơ thể mở tung ra.
Quan tài làm chậm quá trình phân hủy
Toàn bộ quá trình nói trên sẽ diễn ra chậm hơn trong quan tài. Sau nhiều tháng, người ta vẫn có thể nhận diện được những cái xác nằm trong đó. Một số mô, như gân hay dây chằng, bền vững hơn với sự phân hủy. Riêng tử cung và tuyến tiền liệt có thể tồn tại vài tháng. Tuy nhiên, trong vòng một năm, cái còn lại sẽ chỉ là xương và răng với dấu vết của mô in trên đó. Cũng phải mất 40-50 năm, xương trong quan tài mới trở nên khô và dễ gãy. Trong đất trung tính, xương có thể tồn tại hàng trăm năm, nhưng đất nhiễm toan (mang tính axit) lại khiến xương từ từ tan đi.
Thu Thủy (theo BBC)