Tôi 29 tuổi, làm trong ngành thiết kế nội thất. Chồng 34 tuổi, giám đốc kinh doanh tại một công ty công nghệ. Chúng tôi có con trai 5 tuổi. Gia đình tôi từng được xem là hạnh phúc nhưng cuộc hôn nhân đó dần biến thành bi kịch. Chồng tôi là người tham vọng, coi trọng hình ảnh cá nhân trước đối tác và bạn bè. Vì công việc, anh thường xuyên dự tiệc, gặp gỡ khách hàng. Những lần đầu, anh luôn muốn tôi đi cùng và diện những bộ váy gợi cảm để "nâng cao hình ảnh" của anh. Tôi đã chiều ý anh, càng về sau càng thấy mình chỉ là món đồ trang trí, không phải người vợ mà anh yêu thương.
Một lần, trong buổi tiệc công ty, tôi tình cờ gặp đồng nghiệp trẻ của anh, 32 tuổi. Người đàn ông này rất tự tin, khéo léo và luôn giữ ánh mắt trìu mến khi nhìn tôi. Sau vài câu xã giao, anh ta xin số điện thoại của tôi. Vì lịch sự, tôi không từ chối. Từ đó, anh ta bắt đầu nhắn tin, tán tỉnh và gửi những lời khen khiến tôi bối rối. Tôi đã từ chối và chặn số anh ta nhưng cũng bắt đầu dao động khi cảm nhận sự lạnh nhạt từ chồng. Những nghi ngờ về chồng tôi không phải không có căn cứ. Anh về nhà muộn nhiều hơn, có hôm không về cũng chẳng thèm báo trước, lý do luôn là "tiệc tùng với đối tác" hay "công việc đột xuất". Tôi tự nhủ phải tin anh nhưng dấu hiệu bất thường ngày một nhiều. Điện thoại anh luôn cài mật khẩu, quần áo đôi khi có mùi nước hoa lạ. Anh trở nên xa cách, cáu gắt mỗi khi tôi hỏi thăm.
Một lần, tôi vô tình nhìn thấy tin nhắn có người gửi cho anh: "Hôm qua thật tuyệt vời. Em nhớ anh". Anh cười, bảo đó chỉ là bạn bè trêu đùa, tôi biết sự thật không đơn giản như vậy. Tôi âm thầm theo dõi và nhờ một người bạn điều tra. Không lâu sau, tôi nhận được những bức ảnh và video chứng minh anh đã qua đêm với cô gái trẻ trong khách sạn. Tôi đau đớn, cảm giác như mọi thứ sụp đổ. Đúng lúc đó, người đồng nghiệp của anh mà tôi gặp trong buổi tiệc trước đây lại xuất hiện. Anh ta đến nhà tôi một lần khi chồng đi công tác, mang theo những lời ngọt ngào xen lẫn mỉa mai. Anh ta nói rằng biết rõ chồng tôi không chung thủy và khuyên tôi không nên chịu đựng thêm. Lúc đó, tôi đã quá yếu lòng, cảm giác nhục nhã và tổn thương trào lên. Tôi không thể kháng cự khi anh ta tiếp cận. Sau lần đó, tôi cảm thấy tội lỗi và trống rỗng, nhưng mối quan hệ với chồng ngày càng rạn nứt.
Tôi quyết định chấm dứt liên lạc với người đàn ông kia nhưng lại sa ngã lần nữa khi gặp lại một người từng theo đuổi mình trước đây. Người này đang có bạn gái và sắp cưới. Trong phút yếu lòng, cả hai chúng tôi đều không cưỡng lại được sai lầm đó, sau chuyện ấy tôi cũng buông bỏ. Lúc này, tôi thu thập đủ bằng chứng về sự phản bội của chồng và quyết định ly hôn. Tôi mua một căn nhà mới để đưa con trai rời khỏi môi trường độc hại này. Tôi không còn yêu chồng và cũng không mong đợi gì ở những người đàn ông khác. Mỗi sáng thức dậy, tôi nhìn con trai mà lòng đau như cắt. Tôi tự hỏi: Hôn nhân rốt cuộc là gì, nếu cuối cùng chỉ để lại những nỗi đau không thể chữa lành?
Một gia đình trọn vẹn có lẽ không còn là giấc mơ của tôi nữa, nhưng tôi hy vọng con vẫn có thể lớn lên trong một môi trường hạnh phúc, dù không có cả cha lẫn mẹ bên cạnh. Tôi mong nhận được sự đồng cảm từ các bạn.
Thảo My