Ông được đưa vào khoa Cấp cứu, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ, trong tình trạng phản ứng phản vệ mức độ nguy kịch (độ 3), gồm lơ mơ, tiếp xúc chậm, khó thở, mạch nhanh nhỏ, huyết áp không đo được, vệ sinh không tự chủ, sưng nề, đau dữ dội tại vị trí các vết đốt. Có nhiều vòi chích của ong dính trên da người bệnh.
Các bác sĩ dùng adrenalin để cấp cứu sốc phản vệ theo phác đồ Bộ Y tế, truyền dịch và điện giải. Bệnh nhân cũng được giảm đau, dùng kháng histamin, huyết thanh kháng uốn ván.
Sau khoảng ba giờ cấp cứu liên tục, tình trạng người bệnh dần ổn định, tỉnh táo hoàn toàn, đỡ đau nhức, mạch và huyết áp đo được. Hiện, người bệnh ổn định hoàn toàn.
Bác sĩ Hà Thị Bích Vân, Trưởng Khoa Cấp Cứu, ngày 24/3, cho biết nọc ong có nhiều độc tố, gây ra nhiều biến chứng khác nhau tùy mức độ. "Nhẹ thì đau, buốt, sưng nề ở vị trí đốt, nặng thì gây ra tình trạng dị ứng, phản vệ, khó thở, huyết áp tụt, tan máu, rối loạn ý thức, suy thận, suy đa tạng, thậm chí tử vong", bác sĩ Vân nói.
Khi bị ong đốt, người bệnh phải bình tĩnh và nhanh chóng ra khỏi khu vực có ong. Nhanh chóng sơ cứu ban đầu bằng một trong những cách sau: Lấy vòi chích của ong ra bằng cách khều nhẹ hoặc dùng nhíp lấy ra, tránh nặn ép bằng tay vì có thể làm nọc độc lan ra. Rửa sạch vùng da bị đốt bằng xà phòng và nước ấm, uống nhiều nước để loại thải các độc tố, chườm lạnh lên vết đốt để giảm đau và giảm sưng. Sau đó, đến ngay cơ sở y tế gần nhất để khám và điều trị.
Người dân tuyệt đối không chọc phá tổ ong, thường xuyên vệ sinh, phát quang bụi rậm quanh nhà tránh ong làm tổ. Khi đi vào rừng, đi dã ngoại không nên mặc quần áo màu sặc sỡ và quá rộng, không đi chân đất, không dùng nước hoa, dầu gội đầu, các mỹ phẩm có mùi thơm và ngọt sẽ thu hút ong. Khi phải tiếp xúc với ong nên mang đủ trang bị phòng tránh như quần áo dày, mũ trùm đầu, kính... để đề phòng bị ong đốt.