Vì nhà em ở chung cư trên tầng 21 nên phải mất thêm 5 phút nữa để chờ thang máy và xuống hầm gửi xe. 6h45 em bắt đầu khởi hành. Vì nhà em ở khá xa so với trường từ Hà Đông đến Mỹ Đình mất 30 phút nên em dự tính 7h15 sẽ đến trường. Nhưng người tính không bằng trời tính, một việc khủng khiếp đã xảy ra.
Đang đi trên đường Khuất Duy Tiến gần BigC Thăng Long thì xe đạp điện của em bị chập hay nói cách khác là bị cháy. Em lập tức rút chìa khóa ra để xuống xe cho an toàn. Sau 5 phút, tự bản thân đánh giá tình trạng xe và tình huống, em quyết định dắt xe trở lại tòa nhà Thăng Long cửa Number 1 gửi xe để tạm đấy rồi trưa về sẽ dắt đi sửa. Lúc đó 7h5 hoặc là hơn.
Mất khoảng 5-8 phút để dắt xe đến nơi, chưa kể thời gian ra vào hầm của toà nhà, em đã phải đợi chuyến xe số 39 từ công viên Nghĩa Đô đến Tứ Hiệp trong khoảng 10 phút nữa. Khoảng 7h20 em lên xe và đi, do đặc tính của xe buýt phải đi một đoạn lại dừng đón trả khách nên thời gian lâu. Em biết điều đó nên đã nhắn tin cho bạn lớp trưởng xin phép cho em đến muộn.
Khoảng 7h28 thì em đến bến đợi gần trường nhất, từ mặt đường Phạm Hùng đến trường mình em tính có lẽ là khoảng 2km. Em đã chạy hết sức với hy vọng đến kịp. Nhưng em lại mất 5 phút để đi cầu thang bộ. Em không đi thang máy bởi thang máy có camera và nếu em làm như vậy thì giám thị sẽ biết, trừ điểm thi đua của lớp. Em mở cửa và đứng trước cả lớp, lúc đó có lẽ là 7h36, em đã đi học muộn.
Ngày 14/2, xe em chưa kịp sửa nên em lại phải đi xe buýt. Không phải cố tình, cũng không phải cố ý vì hôm ấy em đã dậy muộn 15 phút và đến trường muộn 10 phút. Thật không may tiết đầu là tiết văn của cô chủ nhiệm. Bước chân vào lớp khoảng 7h45, em lại đi học muộn.
Em tường thuật lại diễn biến và thông cảm cho em, ngày 13 em đến muộn, ngày 14 là lỗi của em, một phần có lẽ là do hôm trước dắt xe một đoạn dài để sửa và mệt. Nhưng đó vẫn là lỗi đi học muộn. Xét đến hành động của mình không tôn trọng kỷ luật của nhà trường, của lớp, em tự cảm thấy mình là vô trách nhiệm, đáng trách. Có lẽ cô đã quá quen thuộc với lời hứa của em nhưng em vẫn hứa sẽ cố hết sức. Em xin lỗi cô và cả lớp về hành động đáng xấu hổ của mình. Và em cảm ơn cô đã cho em viết bản kiểm điểm này để trình bày nhận lỗi và kiểm điểm lại bản thân.