"Son Heung-min là cầu thủ giỏi", Công Phượng nói với Sports Seoul hôm 19/2. "Kỹ thuật và khả năng chạy chỗ của anh ấy đều ấn tượng. Tôi muốn trở thành một cầu thủ như Son và sẽ học hỏi từ anh ấy".
Công Phượng từng đối đầu Son ở bán kết Asiad 2018, khi tuyển Việt Nam thua Hàn Quốc 1-3. Son không ghi bàn hôm đó, nhưng góp một kiến tạo. Tiền vệ 26 tuổi đang thăng hoa cùng Tottenham, với 11 bàn và năm kiến tạo ở Ngoại hạng Anh. Trong khi đó, Công Phượng mới bắt đầu chinh phục "giấc mơ Hàn Quốc".
"Tôi hy vọng K-League sẽ phát triển và thu hút thêm nhiều cầu thủ Việt Nam tới thi đấu. Tôi cũng muốn thành công tại đây như một cách để giới thiệu bóng đá Việt Nam với Hàn Quốc cũng như châu Á. Tôi muốn hiện thực hoá giấc mơ chơi bóng tại Hàn Quốc", Công Phượng bổ sung.
Truyền thông Hàn Quốc lo rằng chiều cao 1m68 sẽ khiến Công Phượng gặp khó khăn ở K-League, nhưng tiền đạo 23 tuổi không nghĩ vậy: "Tôi thấp hơn phần lớn cầu thủ Hàn Quốc. Nhưng chiều cao không phải tất cả. Với một tiền đạo, tốc độ, kĩ thuật và kinh nghiệm còn quan trọng hơn. Tôi tự tin vào tốc độ của bản thân, và kĩ thuật trong không gian hẹp. Tôi muốn phá vỡ định kiến cầu thủ nhỏ con không thể thành công tại Hàn Quốc".
Công Phượng cũng cảm kích sự quan tâm mà HLV Park Hang-seo dành cho anh trong thời gian đầu đến Incheon. "Thầy Park động viên tôi cố gắng và đạt thành tích ở Incheon. Thầy nói nếu gặp khó khăn ở đây, tôi có thể gọi điện hoặc nhắn tin cho thầy bất cứ lúc nào. Thầy sẽ giúp tôi hết sức có thể", Công Phượng tiết lộ.
Tiền đạo thuộc biên chế HAGL còn muốn tái đấu Hàn Quốc để đòi nợ: "Ở trận đấu tại Asiad, Hàn Quốc mạnh hơn và thắng xứng đáng. Nhưng tôi rất háo hức chờ tái đấu ở Siêu Cup liên khu vực. Thật tiếc vì trận đấu bị tạm hoãn, nhưng có vẻ như họ đã sắp xếp vào một ngày khác".
Trận đấu giữa Việt Nam và Hàn Quốc ban đầu dự kiến diễn ra ngày 26/3 ở Mỹ Đình. Nhưng do trùng lịch đá vòng loại U23 châu Á, Việt Nam xin hoãn.
Công Phượng gia nhập Incheon United theo hợp đồng cho mượn, thời hạn một năm. Trước đó, anh từng học việc ở CLB Mito Hollyhock (Nhật Bản) năm 2016.
Xuân Bình