![]() |
Người dân Thạnh Xuân đang chăm sóc ruộng rau muống. Ảnh: Người Lao Động. |
Nhìn những cọng rau muống tươi ngon đang được bày bán ở các chợ tại TP HCM, hẳn không mấy ai biết rằng nhiều bó rau đã được trồng và thu hoạch bằng công nghệ "siêu tốc".
Mọc nhanh như thổi
Không ít người dân sống ở quận 12 tẩy chay những loại rau xanh vốn không thể thiếu trong bữa ăn hằng ngày như muống, cần, cải, mồng tơi, ngót, đay, dền, rau thơm... Hơn ai hết, họ hằng ngày tận mắt thấy các hộ trồng rau rút ngắn tối đa thời gian thu hoạch.
10 giờ đêm, anh Hà, nhà ở phường Thạnh Lộc, quận 12, ra ruộng rau hàng xóm hái một ít về nấu mì ăn. Anh giải thích: "Những người láng giềng như chúng tôi muốn ăn bao nhiêu thì hái tùy thích, nhưng phải hái trước lúc xịt thuốc và chọn đám rau mọc sát bờ, nơi mà thuốc không phun tới được; còn rau bên trong thì cho tiền chúng tôi cũng chẳng dám ăn".
Kết quả điều tra của Cục Bảo vệ thực vật cho thấy, số mẫu rau quả tươi có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật chiếm 30-60%. Một số thuốc bị cấm sử dụng như Metamidophos vẫn còn dư lượng trong rau. |
Ruộng rau bên cạnh nhà anh rộng khoảng 5 ha, được một gia đình từ Bắc Giang vào thuê với giá 1 triệu đồng/ha mỗi tháng. 11 giờ đêm, vợ chồng anh Thành chủ ruộng và 3 người giúp việc chuẩn bị cắt rau. Chiếc đèn sạc bình chiếu sáng đám rau mới được xịt thuốc hai hôm trước, giờ đã vươn cọng cao cỡ 3 tấc, xanh mướt, non mơn mởn. Cắt xong, họ pha thuốc. Hai gói phân bón Toponsu được pha trong thùng cỡ 20 lít nước, thêm một gói bột trắng sền sệt khuấy đều, rồi trút vào bình xịt.
Anh Thành bật mí: "Toponsu là phân bón chất lượng cao, chỉ giữ cho gốc rau có thêm chất dinh dưỡng ổn định. Còn muốn cho tăng trưởng nhanh thì hòa thêm nửa ký thuốc tăng trưởng của Trung Quốc, rau lớn như thổi". Anh cho biết đã mua thuốc này ở chợ Kim Biên, không biết tên là gì vì bao bì đã bị lột hết.
Anh chủ ruộng đeo bình xịt lên vai và phun thuốc. Thuốc bay ra cay xè sống mũi, xông lên một mùi hôi nồng nặc hệt như thuốc trừ sâu. Vợ anh than: "Tụi tôi phải lấy đêm làm ngày, chứ mùi hôi thế này mà xịt ban ngày, dân ở đây họ không chịu nổi".
Cắt đến đâu, xịt thuốc đến đó
Bình thường, để thu hoạch một lứa rau, phải đợi đến một tuần nếu là mùa mưa, còn mùa nắng thì phải tròm trèm 10 ngày. Vợ anh Thành nói: "Tụi tôi vào đây mướn ruộng, mướn nhân công, mua thuốc, mua phân, đủ các loại tiền mà chờ như thế thì không có lời". Vả lại, rau không xanh, không bóng thì thương lái chẳng thèm mua.
Vì vậy, theo anh, ruộng rau nhà nào cũng làm vậy cả. Cứ 2 ngày cắt rau một lần, rau cắt đến đâu thì xịt thuốc ngay đến đấy. "Hôm nay tôi cắt, sáng mai rau đã vươn lên cả tấc và chỉ qua ngày sau là dài đủ độ cắt" - Thành nói.
Vợ chồng chủ ruộng cho biết, rau không thuốc thì cọng không đều nhau và già, khi luộc thường bị đỏ, có vị chát. Còn rau có thuốc tăng trưởng thì luộc nước trong veo, cọng đều và rất mềm, xanh rì, ăn ngon hơn. Thành cho biết gia đình anh không bao giờ dám ăn loại rau non mơn mởn này, mà trồng riêng một ít để ăn.
Không chỉ phường Thạnh Lộc mà các phường khác như An Phú Đông, An Nhơn Tây, Thạnh Xuân... cũng đều trồng các loại rau theo một "công nghệ" rút ngắn như thế.
* Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi.
(Theo Người Lao Động)