Bố mẹ yêu quý của con, vậy là cũng đã được nửa năm con xa nhà rồi bố mẹ nhỉ. Nửa năm qua với con thật sự là một khoảng thời gian khó khăn, từ một cậu học sinh vô tư, chỉ biết ăn học, chơi đùa trở thành một anh sinh viên với bao nhiêu thứ phải lo toan. Đã có lúc con như gục ngã, cuộc sống ở đất Hà thành này quá lạ lẫm và khắc nghiệt với một đứa còn nhiều điều dại dột như con. Con nhớ nhà, nhớ bữa cơm gia đình quây quần chứ không phải ăn vội cho qua bữa như ngoài này. Con đã rất cô đơn, đã ngồi lủi thủi một góc để khóc và tự trách mình tại sao ngày trước lại lãng phí quá nhiều thời gian bên gia đình cho những trò vô bổ như vậy.
![nhaem-1423310474-1480-1423627482.jpg](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/11/nhaem-1423310474-1480-1423627482.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=B3324zXB0XZQ8M_C_XIybw)
Nhưng con không dám gọi về nhà, con sợ khi nghe tiếng mẹ con sẽ không kìm chế được cảm xúc và lại khiến bố mẹ lo, bởi vì bố mẹ đã có quá nhiều thứ để lo rồi, phải không bố, mẹ?
Khi những cơn gió lạnh mang mưa bụi phả vào mặt, lạnh buốt cũng là lúc con biết mùa xuân đến, trường con trưng hoa đào đỏ thắm ngay trước cổng, đẹp lắm bố mẹ à! Nhưng sao cảm xúc trong con thật khó tả: rộn ràng, nôn nao, muốn về nhà nhưng có chút đắn đo. Năm nay con đã lớn, Tết đến con cũng hiểu được phần nào những nỗi lo mà cơm áo gạo tiền mang đến, vậy nên con đắn đo. Con không dám báo với bố mẹ rằng ngay sau Tết, con cần đóng một khoản học phí nữa, vì con biết, lo được cái Tết đàng hoàng cho chúng con bố mẹ đã vất vả lắm rồi.
Năm nay, con được nghỉ Tết sớm, con muốn ở lại làm thêm, ở lại để giúp bố mẹ có bao lì xì đỏ thắm tặng các em, để con có thể tự lo khoản học phí mà không để nó ảnh hưởng tới không khí vui xuân của gia đình. Con gọi cho mẹ, bởi con biết nói với bố, bố sẽ bắt xe ra ngoài đây kéo con về ngay tức khắc. Mẹ hỏi con bao giờ con về, mẹ dặn nhớ về luôn chứ đừng tham công tiếc việc mà chậm trễ, về sớm quét dọn nhà cửa hộ mẹ, đi thăm mộ ông bà với bố, đi mua ít bánh kẹo không bố mẹ già mua không đúng ý thanh niên bọn mày.
![binhminhtrenquehuong-142331073-6593-9050](https://vcdn1-giadinh.vnecdn.net/2015/02/11/binhminhtrenquehuong-142331073-6593-9050-1423627482.jpg?w=680&h=0&q=100&dpr=1&fit=crop&s=ZCDjfgaGOSQzD00MHFr_GA)
Nghe mẹ nói mà lòng con đau như cắt, nước mắt chảy vệt dài trên má. Gằn giọng, cắn lấy môi, con nấc lên từng tiếng: "Mẹ à, có lẽ con không về". Mẹ im lặng vài giây, chắc mẹ sốc, dường như hiểu ra mọi chuyện, mẹ mắng. Mẹ bảo bố mẹ mày còn dư sức lo cho mày học, Tết mày không về tao ra tận nơi tao mang về. Con cãi, con nói con bận nghiên cứu, rồi con khóc oà, thế là hai mẹ con cùng khóc.
Ngày mai, mẹ gọi, mẹ bảo nhà mới được vay vốn cho sinh viên học, mẹ nói không phải lo, về quê mà ăn Tết chứ Tết thì nghiên cứu cái gì, đã thế lại còn là sinh viên năm nhất. Con chối, nhưng mẹ thừa biết chỉ là chối bừa, mẹ lại cao giọng bảo: "Đừng để năm nay mất Tết vì mày", rồi mẹ cúp máy. Mẹ à, nghe điện thoại của mẹ xong con vui lắm, vậy là chí ít con sẽ không phải ăn Tết nơi xứ người này rồi. Ngày kia con được nghỉ rồi, con sẽ về luôn với bố mẹ, về thức canh nồi bánh chưng ấm áp. Bố mẹ ơi, con mong!
Nguyễn Tiến Dũng
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết". Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. Gửi bài dự thi tại đây. |