Tôi 31 tuổi, vợ 30 tuổi, lấy nhau được hơn 2 năm và có nhóc cực kỳ đáng yêu. Tôi luôn thầm cám ơn số mệnh đã cho mình lấy được em, để tôi có người vợ tuyệt vời, để gia đình tôi có được nàng dâu mà họ luôn coi như con gái. Bạn bè ghen tị vì vợ tôi vừa xinh đẹp vừa dịu dàng. Em khéo tay, nhu mì, chưa bao giờ nặng lời với chồng, ngay cả khi tôi lái xe ôtô chở vợ con không may xảy ra va chạm, vợ cũng chẳng trách móc nửa lời, vẫn động viên tôi là do không may mắn.
Tôi tự nhận xét mình là người đàn ông của gia đình, tửu lượng kém nên chẳng mấy khi chè chén, những việc của ông bố bỉm sữa như tắm cho con, thay bỉm, pha sữa hay rửa bát dọn dẹp tôi làm hết, hiếm khi em phải đụng tay. Tôi và em đều có người yêu cũ và đều đi quá giới hạn. Chúng tôi kể cho nhau nghe về người cũ của mình, tôn trọng quá khứ đôi bên, chưa bao giờ lấy chuyện quá khứ ra dằn vặt nhau.
Cuộc sống hạnh phúc của chúng tôi sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như tôi vô tình biết được ngoài mối tình thời sinh viên em còn yêu người đã có vợ, người này ở khác tỉnh, lúc quen là đối tác của công ty em, sống xa vợ con. Theo những thông tin tôi có được, anh ta chỉ xem em như món "rau sạch" không hơn không kém. Phải nói thêm, tính em rất ngây thơ, tin người, dễ bị những gã đàn ông Sở Khanh dụ dỗ. Chuyện của em với anh ta kéo dài vài tháng, em chủ động chấm dứt khi biết anh ta đã có vợ con; anh ta cố gắng níu kéo, thậm chí còn muốn có con với em.
Biết chuyện, tôi rất buồn, cảm giác bị vợ lừa dối vì trước đây em nói chỉ yêu và thân mật với bạn trai thời sinh viên. Suốt đêm tôi không ngủ được, tưởng tượng ra hình ảnh em bị gã kia ép buộc, lợi dụng và phản kháng yếu ớt. Em cũng nói không hiểu nổi bản thân tại thời điểm đó, khi ngộ ra mới thấy sao mà ngu dại, dễ dãi quá. Tôi có suy nghĩ thoáng về quan hệ trước hôn nhân, chuyện của em với bạn trai thời sinh viên tôi không hề có suy nghĩ gì tiêu cực. Có lần tôi nói với em, nếu có cơ hội thì vợ chồng vào thành phố em từng theo học, chúng tôi sẵn sàng mời anh ấy ngồi cà phê như những người bạn. Thế mà sao chuyện của em và gã Sở Khanh kia cứ ám ảnh tôi suốt.
Giờ đây, khi ngồi viết những dòng tâm sự này, tôi suy nghĩ lý trí hơn, chỉ ước gì đừng vô tình biết được câu chuyện trên. Ngay cả vợ, tôi đã làm em phải nhắc lại quá khứ mà có lẽ em đã muốn quên. Tôi thấy thương em vô cùng, cứ nghĩ đến việc em bị hắn ta lợi dụng mà tôi chỉ muốn cho hắn ta một trận, muốn nói cho vợ hắn, cơ quan hắn biết.
Nhìn em chơi với con, thằng nhóc thấy tôi buồn thì tới an ủi, hôn ba mà không cầm lòng được. Tôi viết ra những dòng tâm sự này, mong nhận được sự chia sẻ của các bạn; cũng là để mỗi khi đọc lại, nó nhắc nhở tôi về gia đình hạnh phúc của mình, về người vợ tuyệt vời mà tôi đang có.
Tôi tự nhủ với lòng, đó là chuyện quá khứ của vợ, mà quá khứ là kỷ niệm dù vui hay buồn thì ta không thể làm thay đổi được, vợ đã muốn quên thì tôi sẽ không bao giờ nhắc lại. Hiện tại số mệnh đã cho tôi món quà chính là em, tôi sẽ không để chuyện này làm ảnh hưởng đến hạnh phúc của mình. Tương lai, đó là bí mật mà chúng ta đang chờ đón nhận.
Tôi cũng hy vọng em đọc được những dòng tâm sự này để hiểu cảm giác của tôi, để cùng nhau cố gắng giữ gìn hạnh phúc. Hy vọng chuyện cũ đã qua sẽ là bài học để chúng tôi biết tiết chế cảm xúc mỗi khi làm việc với đối tác, trong công việc và cuộc sống sau này.
Gửi vợ "tồ" của anh: Cho anh được buồn một ngày thôi rồi sẽ quên đi quá khứ của em, vợ yêu nhé. Ngoài trời đang lạnh lắm, trưa nay về anh sẽ ôm em chặt hơn mọi ngày, để hít hà hơi ấm của hạnh phúc, để yêu và sống vì nhau nhiều hơn, và nhớ không được quên hôn anh mỗi khi xuống xe để bắt đầu ngày mới tràn đầy yêu thương em nhé.
Dũng
Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc