Tôi 31 tuổi, độc thân, làm quản lý cho một công ty có vốn đầu tư nước ngoài, thu nhập ổn định và đảm bảo để chi tiêu cho các sở thích cá nhân và vẫn có thể tích lũy tiết kiệm. Gia đình tôi có bố mẹ làm công chức đã về hưu, em trai học đại học. Mối quan hệ trong gia đình tương đối hòa thuận, cả bên nội ngoại và người thân thích đều không có xích mích và phải lo lắng gì. Tính tôi khá hướng ngoại, thích đi du lịch và giao lưu với nhiều bạn bè.
Những người tiếp xúc lâu ngày với tôi đều nhận thấy tôi sống hết mình trong những mối quan hệ xung quanh, không nợ nần ai và luôn sòng phẳng trong tiền bạc. Ngoài ra tôi có sở thích mua sắm quần áo, mỹ phẩm, chi tiêu trong mức thu nhập kiếm được, trung bình khoảng 5-10 triệu mỗi tháng. Nhìn chung, tôi có thể tự chủ trong cuộc sống của mình, không cần phụ thuộc vào ai và vẫn có thể lo lắng quan tâm cho bố, mẹ, em trai đầy đủ.
Tuy nhiên tôi tự nhìn thấy một số điểm yếu trong tính cách. Đầu tiên, tôi sống khá nguyên tắc và có khẩu vị rủi ro thấp. Trong mọi vấn đề cần đưa ra quyết định, tôi luôn muốn suy nghĩ và xây dựng ra một kế hoạch chỉn chu để triển khai, dù là những việc đơn giản như đi chơi ở đâu cũng cần phải có sự tìm hiểu kỹ càng về địa điểm tham quan, ấm thực, lịch trình di chuyển... Do đó nhiều khi mọi người hay nhận xét là cuộc sống của tôi hơi bị thiếu yếu tố thú vị khi mọi thứ đều được lên kế hoạch quá kỹ lưỡng.
Ngoài ra, tôi khá hiếu thắng, luôn ưu tiên lý lẽ của bản thân trong những vấn đề cần tranh luận, và thường không chịu xuống nước nếu không đạt được mục tiêu. Vì vậy nhiều khi mọi người xung quanh sẽ thấy khá áp lực nếu bất đồng quan điểm với tôi.
Bạn trai tôi cùng tuổi, mới đi nước ngoài về từ đầu năm và đi làm tại một công ty gần nhà mấy tháng nay. Gia đình bạn cơ bản, bố mẹ trước có kinh doanh tự do nhưng giờ chỉ có bố đi làm công ty, còn mẹ đảm đương nội trợ ở nhà, em gái đã lấy chồng và ở chung với nhà chồng. Nhà hiện tại cũng khang trang, được xây dựng trong quá trình bạn ở nước ngoài. Tôi tiếp xúc vài lần với gia đình bạn, thấy mọi người thân thiện, ấn tượng ban đầu khá tốt. Bạn trai tôi ít nói, hướng nội, chăm chỉ và sống tình cảm. Bạn khá tự chủ và không muốn bị phụ thuộc vào ai.
Tôi và bạn được một người anh em thân thiết giới thiệu từ nhiều năm trước. Tuy nhiên tìm hiểu qua mạng từ khoảng hai năm nay và chính thức xác định mối quan hệ khi bạn về nước. Tôi khó để mở lòng khi bước vào một mối quan hệ nào đó, nhưng ở bên bạn, tôi cảm thấy luôn thoải mái và được là chính mình. Dù vậy, bạn cũng có một số điểm hay gây đến bất đồng giữa cả hai, đó là sống khá vô tư và ít suy nghĩ về tương lai. Ví dụ, như khi tôi hỏi bạn về kế hoạch năm sau bạn muốn làm gì và làm sao để đạt được, bạn chỉ nói để suy nghĩ, sau đó bơ đi và không bao giờ chủ động nhắc lại. Nhiều khi tôi cảm thấy bạn chưa thực sự trưởng thành và hay giận hờn vu vơ về điều này.
Từ khoảng vài tháng trước, tôi chính thức giới thiệu bạn với bạn bè, người thân. Bạn và tôi đều là lần đầu tiên dẫn người yêu về ra mắt gia đình. Hai bên gia đình sau đó cũng có một số buổi gặp mặt, qua lại. Từ đó vấn đề bắt đầu phát sinh là áp lực về việc kết hôn. Gần như ngày nào khi đi làm về đến nhà, bố mẹ tôi cũng sẽ có những bài thuyết giảng về lý do cần phải kết hôn ngay năm nay (năm âm lịch).
Lý do được bố mẹ tôi đưa ra là: Tuổi của hai đứa không còn nhỏ, cần phải suy nghĩ về việc kết hôn sinh con vì càng lớn tuổi càng khó. Ngoài ra, theo như mẹ tôi đi xem thầy, năm nay là tuổi tôi kết hôn sẽ đại lợi, nếu không phải năm nay thì phải chờ hai năm nữa. Tiếp theo là việc hai đứa nhìn chung đã có công việc ổn định, có nền tảng tốt để xây dựng gia đình. Bố mẹ bạn trai có quan điểm tương tự.
Dưới áp lực này, tôi bắt đầu có suy nghĩ và lên kế hoạch về vấn đề kết hôn. Dựa trên cơ sở về tính cách và các sở thích cá nhân của mình, tôi mong muốn nếu kết hôn, hai vợ chồng sẽ ra ở riêng. Tôi lo lắng gặp phải những drama về mẹ chồng - nàng dâu - em chồng, vì khoảng cách thế hệ thêm với nếp sống gia đình khác nhau, chắc chắn không thể tránh khỏi xung đột. Với tình hình tài chính hiện tại của tôi, có thể tự mua một căn nhà nhỏ để phù hợp với kế hoạch này.
Đứng trên quan điểm kết hôn, sẽ không chỉ là ý kiến một mình, tôi đã đưa ra chủ đề này thảo luận với bạn trai. Nhưng ý kiến của bạn là tôi sẽ làm dâu, về sống chung với gia đình bạn, do bố mẹ bạn đã nhiều tuổi và bạn muốn ở cạnh để chăm sóc, nếu có khúc mắc, bạn sẽ đứng ra làm cầu nối để giải quyết. Tôi cảm thấy ai cũng có bố mẹ, nếu kết hôn thì xác định phải tập trung ưu tiên gia đình nhỏ, đồng thời chia đều sự quan tâm, chăm sóc đến cả hai bên nội ngoại. Ngoài ra, khoảng cách từ nhà bạn đến công ty tôi khoảng chục km, nếu ở đó, tôi sẽ phải cân nhắc mua thêm ôtô để có thể thuận tiện di chuyển.
Sau vài buổi thảo luận, bạn chỉ nói sẽ cân nhắc về tương lai ra ở riêng, sau đó không hề chủ động nhắc đến nữa. Với tôi, nếu vấn đề nơi ở chưa được rõ ràng, thêm vào đó những lo lắng ngoài lề là sau khi kết hôn sẽ phải lo chuyện sinh con, bị gò bó hơn với những sở thích cá nhân như du lịch, mua sắm... tôi cảm thấy sống độc thân vẫn là lựa chọn tốt nhất cho mình tại thời điểm năm nay.
Trên đây là đôi dòng tâm sự của tôi. Tôi phân vân về việc có nên kết hôn theo tuổi hay chờ đợi khi thực sự sẵn sàng. Rất mong độc giả tư vấn và giúp tôi đưa ra được quyết định phù hợp. Xin chân thành cảm ơn.
Phương Lam
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc