Tại đám khói bốc lên vào sáng sớm ở thôn Hoành Câu, huyện Xương Đồ, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc, nhà chức trách thấy có ba thi thể (hai nam, một nữ), bên dưới là chiếc chăn bông cháy rụi. Trên mặt đất gần đó có vết lốp xe quay đầu. Cảnh sát nhận định, nhiều khả năng đây là vụ án mạng, đốt xác.
Theo ban chuyên án, phần mặt ba người bị tập trung đốt, chứng tỏ hung thủ có quen biết với nạn nhân, không muốn cảnh sát xác minh danh tính. Các nạn nhân được vận chuyển bằng ôtô, nhiều khả năng là loại xe 5 chỗ thương hiệu Hạ Lợi rất phổ biến. Theo quy luật "chôn gần vứt xa" và quãng đường đi về trong một đêm, khoảng cách từ hiện trường đầu tiên đến đây có thể từ 100 đến 150 km.
Ngoài ra, cả ba nạn nhân đều bị siết cổ chết, có thể trước đó đã bị đánh thuốc ngủ. Xác bị bọc trong chăn, cho thấy án mạng xảy ra trong nhà riêng.
Vài ngày sau, hôm 1/3/1998, cảnh sát nhận được tin một phụ nữ tên Trương Thư Cầm rời nhà từ 17/2 tới thành phố Tứ Bình đến nay không có tin tức. Người nhà Cầm nhận ra góc chăn chưa cháy hết rất giống chăn của Cầm. Cầm cao 1m65, bằng chiều cao của nạn nhân nữ. Lúc này công nghệ ADN chưa phổ biến, cảnh sát phải dựng lại diện mạo từ hộp sọ nạn nhân, cuối cùng xác định Cầm chính là nữ nạn nhân.
Cầm 32 tuổi, đã ly hôn, có một con trai 11 tuổi, nhà ở huyện Xương Đồ. 5 năm trước, Cầm đến thành phố Tứ Bình làm gái mại dâm. Tại đây, Cầm quen biết và sống chung cùng người đàn ông họ Vương trong hơn hai năm. Cô nhiều lần yêu cầu Vương kết hôn song bị từ chối. Vương bỏ ra ngoài, Cầm bắt đầu tiếp khách ngay tại nhà.
Tới nhà trọ của Cầm, cảnh sát phát hiện dấu vết bị lục lọi, nhiều đồ đạc bị mất, đặc biệt trên giường chỉ có đệm không chăn, quanh nhà lại có vết máu. Điều tra viên từ đó xác định đây là hiện trường gây án.
Theo điều tra, gần đây Cầm nhiều lần dây dưa với Vương, từng đến công ty tìm, gọi điện đến nhà, thậm chí dọa nhảy lầu tự tử. Thời gian này Vương ở Hắc Long Giang, ngày 20/2 đột nhiên về Tứ Bình, ngày 24/2 lại đến Hắc Long Giang. Ngoài ra, bình thường Cầm luôn đóng khóa mỗi khi ở nhà, nhưng cửa không có dấu vết bị cậy phá, trong khi Vương vẫn giữ chìa khóa nhà dù đã chuyển đi.
Độ tình nghi của cảnh sát về Vương không ngừng tăng. Ngày 8/3, vừa từ Hắc Long Giang về, Vương lập tức bị mời đến cơ quan điều tra làm việc. Do có bằng chứng ngoại phạm từ 20 đến 22/2, Vương bị loại khỏi diện tình nghi. Chồng cũ của Cầm và một số nghi phạm khác cũng lần lượt được loại trừ. Việc điều tra rơi vào bế tắc.
Chỗ ở của Cầm là hiện trường đầu tiên. Ba nạn nhân bị sát hại bằng thủ đoạn giống nhau, hai nạn nhân nam có thể cũng bị hại ở đây. Vậy ba người này có quan hệ thế nào? Vì sao lại bị giết trong cùng một ngôi nhà? Hung thủ có quan hệ gì với ba nạn nhân? Động cơ giết người là gì? Một loạt câu hỏi không có lời giải đáp.
Khi việc điều tra về hướng Cầm không có đầu mối, cảnh sát tập trung vào hai nạn nhân nam. Từ những gì còn lại tại hiện trường, ban chuyên án xác định hai nạn nhân nam đều đi dép cao su. Khi ấy, dép cao su không còn phổ biến, thanh niên bình thường rất ít đi. Hai người nhiều khả năng thuộc cùng một đơn vị quân đội có mặc đồng phục.
Điều tra theo hướng này, ngày 17/3, ban chuyên án được biết một đơn vị ở ngoại thành Tứ Bình có hai người bỏ đi từ 21/2 đến nay không về. Cảnh sát xác định hai người này chính là đối tượng cần tìm, một người họ Tống, một người họ Từ.
Đã xác định được danh tính ba nạn nhân, Ban chuyên án cần xác định Tống và Từ có quen biết Cầm hay không, mối liên hệ chung giữa ba người là gì? Tống và Từ có vấn đề gì khác thường trước khi biến mất không?
Sau bốn ngày điều tra, cảnh sát biết Tống mới được người nhà gửi 15.000 nhân dân tệ để trang trải việc học hành. Mẹ Tống kể nhà chỉ có hai mẹ con, cuộc sống vất vả, nên luôn hy vọng con trai có thể ngẩng mặt với đời. Khi được hỏi đến 15.000 nhân dân tệ, ban đầu bà né tránh không muốn trả lời. Sau khi được điều tra viên khéo léo giải thích, cuối cùng bà nói đã gom hết tiền dành dụm và vay mượn khắp nơi được 15.000 nhân dân tệ để chạy cho con vào trường đại học.
Theo CCTV, Tống nói với mẹ người nhận tiền "chạy" là Lý Hải Văn, lãnh đạo của mình. Qua điều tra, cảnh sát biết năm nay Tống không nằm trong danh sách được cử đi học. Cả Tống và Từ đều có quan hệ mật thiết với Văn.
Ban chuyên án cho rằng Văn có quan hệ mờ ám với Cầm nên nạn nhân có thể đã mở cửa cho hắn vào. Tại nhà của Văn, cảnh sát tìm được trang sức, điện thoại di động và một số đồ đạc của Cầm.
Theo điều tra, ngày 20/2, Văn gọi điện cho Tống lên gặp mình, hôm sau Tống và Từ xin ra ngoài đơn vị có việc rồi biến mất. Ngày 21/2, Văn mượn chiếc xe Hạ Lợi của em đồng hao, trên xe tìm thấy vết máu cùng nhóm máu với hai nạn nhân nam. Trong ngày, Văn đi mua ba can xăng để lên xe. Quãng đường xe chạy từ khi Văn mượn xe đến lúc trả là hơn 300 km, phù hợp với khoảng cách đến hiện trường đốt xác.
Khi bị bắt, Văn khai nhiều lần thua bạc nên nợ chồng chất. Để có tiền trả nợ, hắn nảy sinh ý định lừa đảo người thân quen. Văn nói có thể chạy cho Tống vào trường quân sự với giá 15.000 nhân dân tệ. Lừa được tiền, hắn lập tức nghĩ chuyện "xóa dấu vết". Khi tính đến địa điểm gây án, hắn nghĩ ngay đến Cầm.
Hắn là khách quen của Cầm, biết cô có nhiều đồ trang sức, quần áo đắt tiền, còn có điện thoại di động - thứ rất xa xỉ khi ấy. Hắn quyết định trước tiên đoạt mạng Cầm để cướp hết tài sản.
Sau đó hắn gặp Tống, nói đã lo chuyện xong xuôi, mời hôm sau tới nhà Cầm ăn mừng. Không ngờ Tống lại rủ Từ cùng đến. Sự xuất hiện của Từ nằm ngoài dự liệu của Văn nhưng không ảnh hưởng đến kế hoạch. Văn lừa Tống và Từ uống rượu có thuốc ngủ rồi gây án.