Cổng Bệnh viện K (Hà Nội) từ sáng đến tối lúc nào cũng nườm nượp người ra vào. Đám cò mồi phục trang giống hệt những người ở quê ra khám chữa bệnh nên rất khó phát hiện. Họ thường tụ tập ở cổng bệnh viện, cổng phòng khám hay trà trộn trong phòng chiếu, chụp, xét nghiệm... Một bệnh nhân đang đứng lơ ngơ trước cửa phòng X-quang thì có bàn tay đập nhẹ vào vai. Quay lại, anh thấy một người đàn bà đen đúa nhỏ thó, đội mũ vải xùm sụp lên tiếng: "Anh trai muốn chụp phổi nhanh em giúp cho, đứng xếp hàng ở đây chẳng biết đến bao giờ đâu. Giá chụp phổi của bệnh viện là 30.000 đồng, cứ đưa em 50.000 đồng gọi là thuốc nước rồi em dẫn đi chụp luôn". Sau một hồi mặc cả, giá cuối cùng cho vụ chụp X-quang nhanh là 40.000 đồng. Tiền đã trao, 10 phút sau chị ta quay lại đưa cho khách hàng của mình một bìa cứng được cắt từ vỏ bao vina mang số thứ tự 40 và bảo ra xếp hàng. Khi đó, người đàn ông này mới biết phải sau 10 người nữa mới đến lượt mình. Anh quay lại cổng bệnh viện tìm người phụ nữ vừa rồi để đòi lại tiền thì chị ta hùng hổ:
"Số 40 của anh còn nhanh chán. Ráng mà chờ đi rồi biến cho sớm chợ".
Trước phòng khám Bệnh viện mắt Trung ương, bãi giữ xe của tư nhân choán 2/3 lối đi. Khách đến đây thường bị người giữ xe giằng kéo, và phải gửi xe với giá 3.000 đồng. Thoát khỏi bãi gửi xe, họ bị đám cò vây lấy.
Hai người đàn bà, đội nón, khăn che mặt kín mít chỉ hở hai con mắt, tay lăm lăm tập y bạ và cây bút bi sấn tới một người mới đến: "Em tên gì, chị ghi sổ y bạ lấy số cho. Trong kia đông lắm. Hay sang phòng khám tư của bác sĩ Dũng cho nhanh. Phòng khám bệnh viện thu 25.000 đồng, chị xin em 35.000 đồng thôi. Còn sang bác sĩ Dũng thì anh ấy chỉ lấy 20.000 đồng tiền khám". Khách bảo không quen khám tư nên chấp nhận trả 35.000 đồng, cầm số thứ tự của cò đưa, leo lên tầng 6 phòng khám tìm gặp bác sĩ Hà đúng như lời dặn. Nhưng vị bác sĩ cho biết là chưa đến lượt, và giải thích rằng bệnh nhân đã mắc lừa cò. Theo bác sĩ Hà, Viện mắt quy định người bệnh đến khám phải nộp tiền lấy phiếu thu, rồi mới được phát số thứ tự và xếp hàng, không chen ngang được. Khi chèo kéo bệnh nhân, cò nói luôn tên bác sĩ nào khám ở phòng nào, vì chỉ 15 phút sau khi bác sĩ đến làm việc, cò đã có thông tin này.
Những ai không gặp phải cò ở "đầu vào" chưa chắc đã thoát được nạn cò bệnh viện. Chị Huệ ở Bắc Ninh đưa người mẹ lên khám ở Bệnh viện Bạch Mai. Cầm đơn thuốc bác sĩ kê, chị ra cửa viện hỏi thăm chỗ mua và gặp một chị "tốt bụng" đứng ở cửa. Người này sốt sắng: "Em gặp đúng người rồi nhé, để chị dẫn đi mà mua cho nhanh không có lại ú ớ mua nhầm, mua sót thì khổ". Nói rồi chị ta phăm phăm cầm luôn đơn thuốc băng qua đường. Khi nhận thuốc, chị Huệ đang cảm kích thì người đàn bà giật luôn 10.000 đồng trong tay chị, gọi là tiền công.
Nhưng mất tí tiền mà mua được đúng thuốc như chị Huệ là còn may. Anh Khánh ở Thái Bình đưa con gái đi khám ở Bệnh viện K cũng đưa đơn thuốc cho cò và đứng đợi. Lát sau, cò giao cho anh một bịch thuốc: "5 loại thuốc trong đơn đủ cả đây, hơi đắt đấy vì toàn thuốc hiếm, hết 350.000 đồng, tôi chỉ xin hai chục công thôi". Anh Khánh kiểm tra rồi giao tiền. Đến giờ uống thuốc, anh giở từng hộp một ra thì mới ngã ngửa: chỉ có một loại là đúng theo đơn, còn lại thì vỏ hộp đúng, nhưng bên trong rặt những thuốc rẻ tiền như delcogen hay mấy vỉ thuốc lạ hoắc.
Ngoài cò phòng khám và cò thuốc, tại các bệnh viện còn có nhiều loại cò khác như cò mổ, cò nhà trọ, cò xe đưa đón... Không thể dẹp hết nạn cò nếu không giải được các bài toán về tình trạng quá tải và chật chội tại các khuôn viên bệnh viện. Một số bệnh viện lớn như Việt Đức, Nhi Trung ương, Mắt Trung ương đã tổ chức các bàn hướng dẫn do y tá ứng trực. Nhiều bệnh viện thuê hẳn bảo vệ chuyên nghiệp của các công ty vệ sĩ. Nhưng tất cả đều không mấy hiệu quả. Lực lượng bảo vệ chuyên nghiệp chỉ có trách nhiệm từ cổng bệnh viện trở vào. Ngoài hàng rào cần có sự phối hợp của công an, chính quyền sở tại; nhưng công an cũng chỉ có thể ra quân dẹp một vài lần, sau đó đâu lại hoàn đấy. Và người ở quê đến, lạ nước lạ cái, thiếu thông tin vẫn tiếp tục là nạn nhân của cò.
(Theo Sức Khỏe & Đời Sống)