Khoảng 10.000 năm trước đây ở châu Á, vào thời kỳ đồ đá, con người đã tìm thấy một giống cây đột biến có thể ăn được mà không có hạt. Họ nhân giống chuối bằng cách gọt bớt đoạn cuối thân ngầm của cây con, để héo rồi đem trồng. Phương pháp này vẫn được duy trì đến ngày nay. Điều này có nghĩa là các cây chuối đều giống nhau về mặt di truyền (không có sự kết hợp gene giữa các cây khác nhau), do vậy qua thời gian, chúng sẽ mất đi đặc tính chống chịu sâu bệnh. Một khi dịch bệnh xuất hiện thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Vào những năm 50, giống chuối Gros Michel đã bị quét sạch khỏi trái đất bởi căn bệnh Panama bắt nguồn từ nấm đất. Theo chân chuối Gros Michel là Cavendish, hiện bị đe dọa bởi một đại dịch toàn cầu khác do nấm đen Sigatoka gây ra. Loài nấm này xuất hiện đầu tiên ở Phú Sĩ (Nhật Bản) từ năm 1963, sau đó đã nhanh chóng phát tán và phá hủy hầu hết các cánh đồng chuối ở Amazon (nơi trồng chuối lớn thứ 2 thế giới, sau Trung Quốc), làm giảm tới 70% sản lượng chuối ở đây.
Do chưa có một giống mới sẵn sàng để thay thế Cavendish, ngành công nghiệp chuối đang tiến tới cơn khủng hoảng. Người ta cho rằng chúng sẽ biến mất trong 10 năm tới. Trong tự nhiên, các loại chuối rừng ăn được thì rất hiếm và chỉ có thể sinh sản vô tính (bằng thân ngầm).
"Theo một cách nào đó thì cuộc khủng hoảng chất lượng chuối ngày nay giống như đã xảy ra với một loài khoai tây trước kia, từng gây ra nạn đói ở Ireland cách đây một thế kỷ rưỡi", các nhà khoa học cho biết.
Các nhà khoa học vẫn chưa thống nhất giải pháp ngăn chặn nguy cơ tuyệt giống bằng cách tạo ra chuối biến đổi gene hay phát triển thuốc diệt nấm.
Minh Thi (theo Ananova)