Thời gian năm 2005-2008, tớ thích máy tính lắm vì lúc đấy mạng, máy tính mới được tiếp cận, nó có một sức hút kỳ lạ với tớ. Do đó, khi chọn ngành nghề để đăng ký thi tuyển sinh, tớ không ngần ngại chọn ngành học có các môn học ngôn ngữ lập trình như C, C++, java script... Học, đọc hiểu, thực hành code làm sao cho ra kết quả chạy trơn tru là cả một sự gian nan với tớ. Sai sót hoặc thiếu một ký tự, dấu chấm, dấu ngoặc... là chương trình không ra kết quả, lại tìm to cả mắt và mất ăn mất ngủ để tìm lỗi.
Hôm nào làm bài tập thực hành lớn ở trên lớp, mỗi nhóm lên thuyết trình, báo cáo kết quả theo đề tài mà giảng viên đưa ra thì hoa mắt, chóng mặt là chuyện bình thường, để cày làm sao giải quyết được yêu cầu của đề bài: Như tạo booking đặt phòng của khách sạn, báo phòng trống, giá tiền, ngày vào, ngày trả phòng... hay quản lý rạp chiếu phim, các suất chiếu trong ngày, thời gian chiếu, còn bao nhiêu ghế trống, doanh thu từng xuất chiếu...
Tất cả các thông tin đó đều được lập trình xử lý và người dùng chỉ thao tác trên các giao diện đã được lập trình sẵn để từ đó cho ra kết quả theo yêu cầu của người quản lý/người đặt ra bài toán. Các ngôn ngữ lập trình, các coder thật là tuyệt vời. Một phần lớn tạo động lực để thế giới phát triển chính là nhờ ngôn ngữ lập trình, mạng word wide web, các coder. Đấy là quan điểm của cá nhân tớ, cậu cũng đừng khó chịu, mặt xị ra nếu không nghĩ như tớ nhé. Nếu cậu là một coder thực thụ thì giơ cao hạ thật thấp, đừng cười chế nhạo tớ nhiều quá vì sau khi ra trường, tớ lại làm công việc không liên quan đến lập trình, code nên kiến thức quên hết rồi.
Tớ nói về kỷ niệm liên quan đến lập trình vào lúc này là có lý do: Tớ có thể rất vui vẻ, thoải mái, năng động trong công việc, trong vui chơi giải trí. Nhưng trong chuyện tình cảm, tớ lại khá chai lỳ cảm xúc, không dễ mở lòng với ai. Do đó:
Nếu cậu là coder hay không là coder có thể dùng các cách khác nhau để lập trình trái tim tớ được không? Tớ sẽ trả công cho cậu: cho phép cậu là của tớ.
Về tớ:
Tâm hồn: Tớ rất thích bài thơ "Từ ấy" của nhà thơ Tố Hữu. Tớ xin phép sử dụng hai câu trong bài thơ để bộc bạch với cậu.
"Hồn tôi là một vườn hoa lá.
Rất đậm hương và rộn tiếng chim".
Vẻ bề ngoài: cao 1m58, người mũm mĩm, da sáng, xinh xắn vừa đủ để có nét riêng của mình mà không hòa tan với bất kỳ ai. Trình độ học vấn: học, học nữa, học mãi. Dự định: làm việc và sinh sống lâu dài tại Hà Nội. Tình trạng hôn nhân: chưa lập gia đình. Công việc: văn phòng, sáng 8h đến văn phòng, chiều 17h tan làm, nhưng tớ thường về muộn hơn một chút để chắc chắn công việc trong ngày đều đã được xử lý hoàn tất, đến nhà là nghỉ ngơi, đặt công việc vào một ngăn kéo khóa lại. Thỉnh thoảng đi công tác ngắn ngày. Nhưng nếu có thêm cậu, tớ sẽ điều chỉnh để dành thời gian nói chuyện, chia sẻ với cậu nhiều hơn, để cậu đi la cà cùng tớ khi tớ cần tài xế. Ok chưa?
Về cậu:
Cậu bằng tuổi tớ, sinh năm 1991, hoặc hơn tớ một vài tuổi nhưng đừng cách xa quá, sẽ khó khăn hơn để chúng ta trò chuyện, hiểu nhau. Tính cách: hài hước, vui vẻ, hoặc nếu trầm tính cũng không sao. Tớ sẽ lải nhải cho cậu nghe suốt để cậu bớt trầm tính mà nói chuyện với tớ nhiều hơn. Vẻ bề ngoài tương đồng với tớ càng tốt. Tớ rất vui nếu cậu cũng mũm mĩm, đáng yêu như tớ.
Công việc: Tạo ra giá trị cho bản thân, gia đình và xã hội. Tình trạng hôn nhân: chưa lập gia đình, tự do, không trong bất kỳ một mối quan hệ mập mờ dị nghị để xã hội lên án. Bổn phận, trách nhiệm: cư xử đúng phận, tôn trọng mọi người và tôn trọng chính mình.
Về chúng ta:
Yêu thương, tin tưởng, tôn trọng lẫn nhau.
Đề bài tớ đã đặt ra cho cậu. Cậu lập trình, viết code thế nào để trái tim tớ không chai lỳ trước cậu nhé.
Độc giả liên hệ qua email henho@vnexpress.net hoặc số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) để được hỗ trợ
- Họ tên: Bibo
- Tuổi: 33 tuổi
- Nghề nghiệp: Văn phòng
- Nơi ở: Quận Thanh Xuân, Hà Nội
- Giới tính: Nữ