Paracelsus Recovery là cơ sở điều trị đặc biệt ở Zurich, Thụy Sĩ, dành riêng cho giới siêu giàu. Với chi phí từ 95.000 đến 120.000 franc (105.000-135.000 USD), bệnh nhân có thể tận hưởng quá trình phục hồi tâm lý, chữa lành vết thương tình cảm, thậm chí cai nghiện khi ngắm nhìn làn nước trong xanh và dãy Alps trắng xóa ở phía xa. Tùy số tiền bỏ ra, họ được ở trong những ngôi nhà lớn, đôi khi là cung điện.
Khách hàng của Paracelsus Recovery thường là thành viên của các gia đình hoàng gia Trung Đông, tỷ phú tự thân, diễn viên hoặc ngôi sao thể thao nổi tiếng - những người sống trong sự giàu có và chịu đựng những gánh nặng đi kèm.
Đứng sau Paracelsus Recovery là Jan Gerber và Pawel Mowlik. Gerber trước đây đảm nhiệm công việc tư vấn tài chính cho các ngân đầu tư, thường tiếp xúc với giới siêu giàu và thấu hiểu về nỗi khó khăn thầm kín của họ. Mowlik là đối tác quản lý, từng kiếm được hàng triệu USD từ các quỹ phòng hộ ở tuổi 20, song bị nghiện rượu và cocain nhiều năm, phải vào trại cai nghiện vài lần. Sau nhiều tháng làm việc tại Paracelsus, anh phát hiện mục đích sống của mình là giúp đỡ những người cùng cảnh ngộ.
Paracelsus nổi tiếng với phương pháp "mỗi lần điều trị một bệnh nhân". Khác với các trung tâm điều trị hoặc cai nghiện tại Mỹ, khách hàng ở Paracelsus không bao giờ gặp gỡ, tương tác với những người khác cũng sử dụng dịch vụ. Không có liệu pháp điều trị theo nhóm, không có khu vực sinh hoạt chung, khách hàng ở trong biệt thự hoặc các căn hộ riêng, có tài xế, quản gia, đầu bếp và nhà trị liệu trực tiếp 1:1.

Một trong những căn hộ mà khách hàng của Paracelsus Recovery sinh sống trong quá trình điều trị tại Zurich, Thụy Sĩ. Ảnh: Paracelsus Recovery
Hàng ngày, họ gặp gỡ đội ngũ 15 đến 20 bác sĩ, y tá, chuyên gia tâm lý, giáo viên yoga, nhân viên massage, chuyên gia dinh dưỡng, nhà trị liệu thôi miên và trị liệu chấn thương.
Các nhân viên y tế thực hiện xét nghiệm máu, theo dõi huyết áp và nhịp tim của khách hàng. Sau mỗi buổi hẹn, trợ lý riêng sẽ ghi lại tóm tắt tình trạng và tiến triển của các khách hàng, đưa ra báo cáo, chỉ số sức khỏe, tổng hợp những vấn đề cần khắc phục và gửi cho họ dưới dạng bảng tính.
"Rất nhiều khách hàng của chúng tôi phụ thuộc nhiều vào dữ liệu. Họ đôi khi hơi ám ảnh vì các báo cáo", bác sĩ Anna Erat, giám đốc y tế của Paracelsus cho biết.
Trong một khoảng thời gian, ba hoặc bốn khách hàng cùng được điều trị tại các phòng riêng biệt của Paracelsus. Tuy vậy, nhân viên vẫn biết cách sắp xếp lịch trình nhằm duy trì ấn tượng rằng khách hàng là trọng tâm duy nhất của toàn bộ cơ sở y tế, đội ngũ bác sĩ.
"Ngoài nhân viên ra, không ai biết họ ở đó", giám đốc Gerber cho biết.
Theo quản gia Izabela Borowska-Violante và đầu bếp Moritz von Hohenzollern, các khách hàng của ông hiếm khi thức dậy sớm. Họ cũng không có nhu cầu trò chuyện, chia sẻ về bản thân. Ông Hohenzollern không chủ động bắt chuyện với khách hàng trừ khi họ mong muốn. Gerber giải thích ông hy vọng tạo ra một môi trường an toàn, giống như cái kén lý tưởng để phục hồi.
Trị liệu tâm lý cũng là một hành trình khó khăn. Gerber cho biết giới siêu giàu có những trải nghiệm khác biệt về tâm lý, áp lực vô hình từ "sự giàu có bất ngờ" hoặc trách nhiệm thừa kế khổng lồ. Lo lắng, trầm cảm, nghiện ngập và rối loạn ăn uống không phải vấn đề duy nhất của nhóm này. Mọi người đều sử dụng ma túy và rượu, tuy nhiên những người giàu dùng loại thuốc đắt tiền hơn, bác sĩ Erat cho biết.
Từ năm 2019 đến năm 2021, số cá nhân có tài sản ròng cực cao trên toàn cầu (hơn 50 triệu USD) đã tăng từ 175.000 lên 265.000 người. Theo Gerber, những người này tài chính ổn định, nhưng có nguy cơ mắc các bệnh tâm thần hoặc lạm dụng chất kích thích cao hơn ba đến 5 lần so với mức trung bình. Paracelsus chỉ tiếp nhận 30 đến 40 khách hàng mỗi năm, con số vẫn đủ lớn để khiến phòng khám luôn bận rộn.

Đội ngũ chuyên gia và bác sĩ tâm lý tại Paracelsus Recovery, Zurich, Thụy Sĩ. Ảnh: Paracelsus Recovery
Bác sĩ tâm thần chính của Paracelsus, Thilo Beck, là một trong những người có tiếng tăm nhất tại Zurich. Ngoài Paracelsus, ông còn làm việc ở Arud, hỗ trợ cai nghiện cho những bệnh nhân sống trong cảnh nghèo đói, trên bờ vực vô gia cư. Dù trái ngược, bác sĩ Beck cho biết cả hai nhóm khách hàng này đều "bị kỳ thị và gạt ra ngoài lề xã hội, được coi là những người không hoàn toàn bình thường". Ở cả hai nhóm, ông thường xuyên gặp phải những khách hàng bị bỏ bê về tâm lý.
Một bên, bệnh nhân có cha mẹ khó khăn, phải làm nhiều công việc để kiếm sống và không có thời gian quan tâm, giúp đỡ họ thuở thơ bé. Bên còn lại, bệnh nhân được bảo mẫu nuôi dưỡng trong căn hộ xa hoa.
"Có cảm giác, chẳng ai trong số họ thực sự được quan tâm", ông nói.
Theo bác sĩ Beck, vào những năm 1990, việc điều trị chứng nghiện thường tập trung vào cai nghiện. "Phương pháp này hơi trịch thượng. Nó xuất phát từ điểm nhìn của người ngoài cuộc, rằng ‘Chúng tôi biết rõ hơn người nghiện, phải thúc đẩy họ làm gì đó tốt đẹp", ông nói.
Beck thích cách tiếp cận thực tế. Ông trò chuyện với khách hàng về những gì họ coi là tốt cho bản thân, cùng suy nghĩ cách giải quyết các vấn đề. Sau đó, ông triển khai một loại liệu pháp, tiêu biểu có "làn sóng thứ ba". Trong đó, người nghiện không chống chọi lại các triệu chứng mà chào đón chúng như "những vị khách trong cuộc đời". Ông gặp khách hàng 90 phút mỗi ngày để trò chuyện và điều chỉnh cường độ phù hợp với sự tiến triển của từng người.
"Họ thường thay đổi trong vòng một hoặc hai tháng. Trong môi trường khác, đáng lẽ thời gian phải là một năm", ông nói.
Khách hàng được chia thành hai nhóm: người giàu nhiều đời và người giàu mới nổi. Nhóm đầu tiên thường cảm thấy mất phương hướng, bị áp lực vì thành công của cha mẹ, xấu hổ trước cuộc sống có phần bình thường của bản thân. Ở nhóm thứ hai, công việc giúp họ giàu có đôi khi trái với đạo đức làm việc, họ thường tự dằn vặt bản thân, bỏ bê gia đình, bạn bè và đôi khi là sức khỏe chính mình.
Hai nhóm giao nhau ở câu hỏi: "Tôi phải làm gì ở thế giới này?". Họ thường thiếu mục đích, có cảm giác trống rỗng bên dưới lớp vỏ bọc xa hoa.
Dù vậy, Gerber nhấn mạnh, việc cai nghiện thường xuyên sẽ không hiệu quả. Khách hàng thường nổi tiếng toàn cầu hoặc có quyền lực đặc biệt, muốn toàn quyền quyết định quá trình điều trị của mình.
Gerber và Mowlik không phải những người tiên phong xây dựng mô hình này. Phòng khám, trị liệu và cai nghiện cho người giàu đầu tiên được y tá Christine Merzeder và chồng bà là cố vấn cai nghiện Lowell Monkhouse thành lập năm 2009. Merzeder nhận thấy phương pháp điều trị hàng ngày cho từng khách hàng mang lại cảm giác hài lòng, có hiệu quả hơn so với việc điều trị cùng cộng đồng.
Đây là một trong số những nhóm ngành vi mô mới mọc lên, phục vụ riêng cho giới siêu giàu. Tiến sĩ Ronit Lami, chuyên gia tâm lý cho tầng lớp thượng lưu, làm việc tại Los Angeles và London, cho biết khi bà bắt đầu làm việc vào những năm 2000, không ai biết về lĩnh vực này. Giờ đây, khách hàng của bà muốn có chuyên gia riêng, hiểu biết những vấn đề cụ thể và phức tạp của việc thừa kế hoặc chuyển giao tài sản qua nhiều thế hệ.
Thục Linh (Theo Guardian)