Theo hồ sơ tòa án, ngày 1/8/2018, ông Hoàng ký hợp đồng thuê mặt bằng của bà Khâu trong ba năm để mở tiệm cắt tóc tại huyện Lê Xuyên. Tiền thuê mỗi tháng 1.600 nhân dân tệ. Ngày 25/1, ông Hoàng đóng cửa tiệm để đáp ứng yêu cầu chống Covid-19 của tỉnh, tới 22/2 kinh doanh trở lại.
Ông Hoàng đệ đơn yêu cầu bà Khâu cùng chịu tiền thuê mặt bằng trong 28 ngày cửa hiệu đóng cửa, tương đương 700 nhân dân tệ. Phản đối, bà Khâu cho rằng không nhận được văn bản miễn giảm tiền thuê nhà của cơ quan chức năng nên không có nghĩa vụ này.
Tòa án xác định, ông Hoàng ngừng kinh doanh từ ngày 25/1, một ngày sau khi tỉnh Giang Tây tuyên bố tình trạng khẩn cấp do Covid-19 ở mức I – mức cao nhất. Lần lượt vài ngày sau, các cơ quan chức năng huyện Lê Xuyên ra thông báo đóng cửa cơ sở kinh doanh không thiết yếu, trong đó có tiệm cắt tóc. Tới ngày 21/2, khi được phép khôi phục hoạt động kinh doanh, ông Hoàng mở cửa trở lại.
Theo tòa án, dịch bệnh lần này không thể lường trước nên thuộc vào sự kiện bất khả kháng. Nếu vì vậy mà không hoàn thành nghĩa vụ, tòa có thể dựa vào mức độ ảnh hưởng của sự kiện bất khả kháng để miễn trừ một phần hoặc toàn bộ trách nhiệm. Ngoài ra, do yêu cầu của chính phủ, việc đóng cửa hàng là nghĩa vụ của cả ông Hoàng và bà Khâu.
Như vậy, căn cứ nguyên tắc công bằng và miễn trừ hợp lý, tòa án nhận định mỗi bên cần chịu một nửa tiền thuê mặt bằng trong 28 ngày cửa hiệu đóng cửa. Tòa yêu cầu bà Khâu trả lại 700 nhân dân tệ tiền thuê mặt bằng tháng hai đã nhận từ ông Hoàng.
Quốc Đạt (Theo The Paper, Beijing Youth Daily)