Tôi và anh cưới nhau gần 5 năm sau 2 năm tìm hiểu, có một con. Trước khi cưới, tôi rất nhiệt tình với công việc, luôn tham gia các buổi tiệc công ty. Sau khi cưới, tôi từ chối hầu hết các buổi tiệc với đồng nghiệp, chỉ tham gia những dịp quan trọng cần có sự có mặt của tôi (vì tôi cũng có vị trí quan trọng trong công ty) để dành nhiều thời gian cho gia đình hơn. Chồng tôi là người tốt, công việc của anh đơn giản hơn tôi. Thu nhập của tôi gấp đôi anh nhưng tôi chưa bao giờ bận tâm chuyện đó. Anh về sớm hơn tôi nên nấu ăn, ăn xong tôi dọn dẹp. Anh cũng làm nhiều việc nhà hơn tôi. Khi tôi sinh con, anh chăm sóc rất tốt, vì thế tôi càng thương chồng nhiều hơn.
Cuộc sống năm đầu do chưa hiểu nhau nhiều, từ yêu sang kết hôn quá khác nhau, cái tôi của mỗi người quá lớn nên chúng tôi thường mâu thuẫn. Trong những lần cãi nhau, anh hay xúc phạm tôi, có khi là ba mẹ tôi. Còn tôi chưa bao giờ xúc phạm anh và nhà nội. Tuy nhiên, sau này góp ý rồi anh cũng hiểu, tôi cũng bớt nói nhiều, vậy là cuộc sống cứ êm ả trôi qua.
Trong các bữa tiệc công ty, tôi sắp xếp dẫn theo con theo, vì chồng muốn như thế. Chỉ những lần không thể sắp xếp được, anh mới giữ con. Tuy nhiên, trong các ngày kỷ niệm hoặc sự kiện của công ty, tôi báo về trễ nhưng anh không đồng ý. Anh bắt tôi về sớm và nói vị trí nào, công việc nào cũng không cần vậy, phải coi trọng gia đình hơn. Gần đây, tôi báo có bữa tiệc quan trọng, anh nói về trước 21 giờ. Tôi về lúc 21h10, anh bảo không tôn trọng anh. Dù vậy, anh đi với ai, tôi không bao giờ hỏi mấy giờ về hay gọi điện cho anh về.
Hôm nay, tôi nói với anh cuối tuần có hẹn với bạn đi cà phê, sẽ dẫn con theo. Anh thẳng thừng nói: bạn thì bảo tới nhà, không đi đâu hết, đã thất hứa với anh rồi thì đừng bao giờ đi ra ngoài nữa, kể cả việc của công ty, chỉ trừ đám cưới. Thế là vợ chồng lại cãi nhau. Tôi bảo anh đừng kiểm soát vợ như vậy, tôi còn có các mối quan hệ của mình, cần có thời gian giải tỏa căng thẳng. Anh bảo không cần tôi có các mối quan hệ, đi nhiều, chỉ cần làm tốt công việc chuyên môn, ít tiền cũng được, đang nợ ngân hàng thì bán nhà, anh ở phòng trọ, mẹ con tôi về ngoại ở, không cần ôtô. Anh không cần nhà nhưng tôi cần, tôi muốn con cái có cuộc sống đủ đầy, sao chồng suốt ngày không tiến lên mà cứ muốn lùi lại. Tôi thấy rất mệt mỏi. Cuối cùng anh nói tôi đi nhiều, không tôn trọng gia đình. Cả đêm tôi không ngủ, chỉ nằm khóc, không hiểu tôi sai ở đâu, sao chồng tôi lại khó khăn với vợ như vậy?
Thư
Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.