Bản án ngày 5/9 của tòa án thành phố Tảo Dương, tỉnh Hồ Bắc xác định năm 2016, nguyên đơn Lý quen chị Phụ qua mai mối. Ngày 2/9/2016, theo tập tục truyền thống địa phương, Lý tới nhà Phụ giao cho 80.000 nhân dân tệ tiền sính lễ. Vài tuần sau, Lý tiếp tục chi hơn 13.000 nhân dân tệ để mua trang sức.
Tháng 10/2016, Lý và Phụ làm lễ thành hôn và bắt đầu sống chung với nhau theo tập tục địa phương nhưng chưa đăng ký kết hôn. Một năm sau, Phụ bỏ về nhà mẹ đẻ không rõ nguyên nhân. Lý sau đó đâm đơn khởi kiện lên tòa án thành phố Tảo Dương, tỉnh Hồ Bắc.
Tòa án cho rằng hôn ước là chuyện giao ước giữa nam nữ với mục đích kết hôn trong tương lai. Nếu mục đích này không đạt được, đây là lý do đầy đủ để kết thúc quan hệ hợp đồng. Hơn nữa, việc trao đồ sính lễ với mục đích kết hôn có tính chất của quan hệ tặng cho có điều kiện, người nhận nên trả lại tài sản nếu không thực hiện được điều kiện đi kèm.
Vì thế tòa án yêu cầu bị đơn trả lại 56.000 nhân dân tệ song bác yêu cầu đòi lại số nữ trang. Theo phán quyết, việc tặng những món đồ này là tự nguyện, không có căn cứ pháp lý để đòi.
Quốc Đạt (Theo China Court)