Tôi 35 tuổi, hình thức tương xứng tuổi, biết cách chăm sóc sức khỏe; chồng 41 tuổi, có một con trai 10 tuổi. Vợ chồng kết hôn 11 năm từ khi cả hai tay trắng (anh nuôi em út học đại học xong là chúng tôi cưới). Sau khi kết hôn, vì nhiều lý do nên khi mang thai tôi nghỉ ở nhà ba năm để sinh con và chăm sóc con trai. Lúc này chỉ mình chồng đi làm, chuyên môn của anh về kỹ thuật, ở công ty tư nhân, mức lương 10 triệu đồng.
Khi con trai gần một tuổi, vợ chồng tôi bán hết vàng cưới, vay mượn bên nội (chỉ tầm 30 triệu đồng), bên ngoại và chị tôi, vay thêm ngân hàng để mua đất và xây nhà, tổng chi phí gần 500 triệu đồng. Lương chồng tôi vừa trả gốc, lãi ngân hàng và sinh hoạt phí là đủ. Lúc đó tôi không tạo ra bất kỳ thu nhập nào nhưng nhà ngoại gần nên hay giúp đỡ, lo cho con cháu từ vật chất đến tinh thần.
Khi con trai tròn hai tuổi, tôi đi bán hàng theo ca cho công ty nhà nước, làm được một năm do sếp rút về tổng công ty nên đề xuất tôi làm quản lý (do tôi có hai bằng đại học, phù hợp vị trí). Thời gian này tôi gửi con về nhà ngoại, cuối tuần rước lên nhà tôi, bản thân tập trung hoàn toàn cho công việc. Rồi tôi được làm quản lý một chi nhánh của công ty nhà nước, hưởng lương theo bảng lương quy định bằng mức đóng BHXH gần 10 triệu đồng mỗi tháng; ngạch lương, tăng lương theo quy định nhà nước. Tôi yêu thích và hài lòng với công việc hiện tại.
Công việc này tôi chủ động được thời gian, tự học hỏi thêm nghiệp vụ nên khá thoải mái, rước con lên ở cùng và gửi nhà trẻ. Tài chính trong nhà vẫn vậy, lương tôi chi tất cả các chi phí trong nhà, trả hết các khoản nợ cho chị và nhà ngoại hồi trước mượn để làm nhà. Lương chồng để trả gốc ngân hàng và lãi, còn lại anh xài, hầu như không phụ tôi gì.
Năm 2017 anh nói muốn mua xe ôtô để cho thuê, rồi rảnh chở các ông bà đi chơi đây đó, tôi lại muốn mua đất. Sau nhiều lần anh thuyết phục, tôi đồng ý ký vay ngân hàng 400 triệu đồng để mua ôtô. Anh gánh phần trả gốc, lãi ngân hàng bảy triệu đồng mỗi tháng, còn lại tiêu xài. Tôi tiếp tục gánh các chi phí trong nhà. Xe không cho ai thuê, anh cứ lấy để đi làm mỗi ngày. Cứ như thế đến nay chúng tôi còn nợ ngân hàng 100 triệu đồng và xe xuống cấp.
Tôi hỏi lương chồng, anh khó chịu rồi bảo 10 triệu đồng, điện thoại cài mật khẩu, ví thì nói là đồ riêng tư không cho vợ coi. Từ khi cưới đến giờ cứ vậy, anh bảo thích sự riêng tư, hay chê lối sống người Việt, ngày nào cũng xem các video nước ngoài. Năm 2013, tôi tìm cách vào chat của anh, phát hiện anh còn chat sex, nhắn tin vợ chồng với nhiều người, tôi làm ầm lên, từ đó mẹ chồng cũng không ưa tôi.
Hàng ngày, 6h sáng anh lấy xe ôtô chở con đi học bán trú rồi đi làm, chiều 17h tôi rước con về nấu cơm, anh về ăn rồi bấm điện thoại xong ngủ, cứ lặp lại như vậy. Việc nhà tôi làm 90%, anh bị yếu sinh lý từ khi cưới, tôi bảo đi khám anh cũng không chịu, cứ để vậy, cộng thêm rất nhiều bệnh vặt như viêm xoang, thoát vị nhẹ ở lưng... Những khi anh nằm viện chỉ có tôi vừa chăm vừa đi làm, nhà nội chỉ gọi điện, chẳng ai qua dù cách nhau 80 km. Nhà chồng chỉ quan tâm, gánh vác, lo lắng cho gia đình hai người em chồng. Xâu chuỗi lại, tôi thấy nhà mình không gọi là gia đình.
Về tài chính: Nhà tôi việc ai nấy làm, tiền ai nấy xài, không có kế hoạch hay quỹ tiết kiệm gì cho tương lai. Về tình cảm chúng tôi cũng không có sự quan tâm chia sẻ gì, chồng đâu biết về chuyên môn của tôi. Về tình dục anh không chịu đi khám bệnh. Tôi đề nghị anh công khai thu nhập vì công ty anh cũng có khoản trả bằng tiền mặt, rồi tạo quỹ chung để lên kế hoạch sinh con thứ hai vì tôi 35 tuổi rồi, hoặc có khoản dự phòng ốm đau hay đổi nhà mới.. Tất cả anh đều bác bỏ hết, cứ nói không có tiền, tôi muốn vậy thì kiếm người khác. Chồng khư khư theo cách sống hiện tại. Hàng năm, công ty tôi tổ chức đi du lịch, tôi bỏ tiền ra cho cả nhà cùng đi. Ngoài ra muốn đi thêm những chuyến khác thì tôi bỏ tiền để anh lái xe chở đi, tôi mà không đề xuất là thôi.
Từ khi cưới, nhà chồng không thèm nhòm ngó hay giúp đỡ chúng tôi, còn hay nói xấu tôi này kia. Tôi dần tách xa, ít qua lại, cũng chưa làm gì không đúng mực. Anh bảo anh tự lực, không muốn phiền hay nhận bất cứ vật chất tinh thần gì từ nhà ruột, nhưng nếu sau này ba mẹ, anh em anh đau ốm thì sẽ quay về chăm sóc theo đúng khả năng.
Tôi cảm thấy mình chịu quá nhiều bất công trong cuộc hôn nhân này, không biết nên tiếp tục hay điều chỉnh thế nào.
Quỳnh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc