Tôi 35 tuổi, chồng hơn 6 tuổi, kết hôn được 9 năm. Do bị hiếm muộn không rõ nguyên nhân nên tiền chạy chữa thuốc men hết rất nhiều. Chồng đay nghiến và chì chiết tôi. Vợ chồng tôi bắt đầu mâu thuẫn từ đây. Do quá mong có con, sau cưới được 5 năm, tôi phải tự bỏ tiền ra làm thụ tinh ống nghiệm 2 lần hết gần 200 triệu, may mắn có con đến nay được hơn 17 tháng. Trong quá trình mang thai, chồng không thèm nói chuyện, cũng không quan tâm tôi, bỏ ra ngủ riêng mặc tôi làm gì thì làm. Tiền bạc từ năm thứ 5 hôn nhân anh cũng không đưa tôi đồng nào. Sau đó, tôi làm áp lực lắm anh mới đưa được 9 triệu lúc mang thai để lo cho con và mua sắm quần áo.
Từ khi sinh con, anh chỉ mua mấy hộp váng sữa và sữa chua, còn mọi chi phí lo cho con tôi chi hết. Chồng cũng không thèm nói chuyện với tôi, coi như người dưng, nếu tôi nói chuyện với anh thì anh không trả lời. Chúng tôi chỉ nói chyện về con, ngoài ra không nói gì nữa. Nhiều lần bất đồng quan điểm về nuôi con, anh thường chửi và đuổi tôi, nói tôi là người nhà quê, người rừng. Có một lần anh đánh tôi, tôi cũng không kiềm chế được nên chửi, cuối cùng tôi bị đánh đau hơn.
Mẹ chồng tôi biết hết tất cả nhưng bà không một lần phân tích phải trái cho anh nghe. Bà thường có quan điểm có nói nó cũng chẳng nghe, nên cứ im như không biết gì, mặc tôi tác động. Khi con 4 tháng, anh nghỉ làm và ở nhà cùng mẹ chồng trông con đến bây giờ. Tôi đã nhiều lần nói chuyện thẳng, kêu anh phải thay đổi để cuộc hôn nhân tốt hơn nhưng anh không nghe. Mỗi lần tôi nói, anh sẽ im lặng hoặc kiếm cớ cãi nhau. Xin nói thêm là khoảng một năm rồi, vợ chồng tôi không gần gũi, nhưng tôi phát hiện chồng mua đồ chơi người lớn.
Tôi nghĩ nếu bỏ đi thì sẽ rất khó khăn, không ai trông con, một mình ở Sài Gòn rất cực. Tiền nhà trọ, tiền học của con, những lúc con ốm mà không thể nghỉ làm thì sao. Gửi trẻ thì tôi về cũng chẳng có ai trông giùm mà nấu cơm nước, giặt giũ quần áo. Suy nghĩ đó làm tôi không đủ dũng cảm để từ bỏ. Sau đó tôi lại suy nghĩ hay về quê, có thể làm công nhân cũng được, gửi con đi trẻ, nếu có ốm đau thì cũng có ông bà, anh chị trông giùm. Thực sự giờ tôi rất rối và không biết nên làm thế nào cho trọn vẹn cả. Có ai có hoàn cảnh giống như tôi không?
Ngân
Gọi điện cho biên tập viên theo số 09 6658 1270, để đăng tải chia sẻ của bạn trên Tâm sự.