Thời gian sau, giãn cách xã hội, em phải về quê. Vài tuần sau đó em bị khủng bố, đòi nợ trên mạng xã hội. Tôi thương nên giúp em trả nợ. Trong vòng một tháng, tôi đã trả hết nợ giúp em. Dần dần, em xa lánh tôi, không trả lời tin nhắn. Một tháng sau đó em công khai người yêu. Tôi buồn và đau lắm nhưng nghĩ em ham chơi nên kệ. Bẵng đi một thời gian, tôi vào lại mạng xã hội thấy em đã chia tay người yêu. Tôi bắt chuyện lại, em cần gì cũng nhờ tôi và lần này tôi lại "bơm" tiếp tiền cho em. Chuyện cũ lặp lại, em lại công khai người yêu mới. Hễ có khó khăn gì em đều nhờ tôi giúp.
>> 20 năm yêu đơn phương mà tôi chưa dám thổ lộ
Đến một ngày tôi yêu cầu em trả nợ cho tôi. Em cũng chạy chỗ này chỗ kia để vay rồi trả cho tôi. Em cũng bị người khác lừa và mất thêm tám triệu đồng. Em tuyệt vọng thật sự, thấy thế tôi cũng thương lắm. Tôi hỏi em: "Sao lúc nào khó khăn cùng tìm đến anh? Em có ổn không, về bên anh đi". Nợ nần tôi sẽ san sẻ với em, tối về tôi đưa đón, em buồn tôi chở đi dạo ngắm thành phố, lâu lâu đi du lịch. Như vậy thôi, em sẽ không cần phải suy nghĩ về món nợ, không cần hàng đêm suy nghĩ, cứ thảnh thơi trong công việc. Vậy mà em vẫn không chấp nhận tôi, em thà chết chứ không đến bên tôi.
>> Yêu đơn phương thật khắc nghiệt
Tôi thật sự buồn, chấp nhận một người không có cảm xúc khó đến vậy sao? Hết lòng vì người ta đến thế mà họ chẳng xem mình ra gì. Tôi có làm gì sai với em không? Tôi 26 tuổi, em 25 tuổi. Em chỉ đi làm bán thời gian. Giờ tôi phải làm sao đây? Mong được mọi người tư vấn, chân thành cảm ơn.
Lâm
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc