Tôi 22 tuổi, mới ra trường, có công việc ổn định, do còn đang thử việc nên lương không cao. Nhà tôi có 4 người gồm ba, mẹ, tôi và em đang thuê trọ ở. Việc tôi muốn đề cập là về ba mẹ, người mà tôi lo lắng.
Về mẹ: Lúc tôi còn nhỏ mẹ là trụ cột của gia đình, làm việc vất vả để có tiền cho tôi với em ăn học. Vài năm trở lại đây mẹ thay đổi rất lạ, khi ba tôi được bên nội cho số vốn mua xe chở thuê có được một khoản dư giả thì mẹ lại không chịu đi làm nữa mà nói “Ở nhà cho ba tôi nuôi”. Tôi cũng thấy mẹ vất vả lâu nay nên cũng đồng ý và ba chấp nhận. Thế là mẹ ở nhà lo cơm nước và việc nhà. Từ khi đó mẹ lại nghi ngờ ba tôi có vợ nhỏ, hàng ngày cứ kiểm tra điện thoại, rồi kiểm tra tiền, nói ba tôi có bồ bịch nọ kia, rồi còn cho người theo dõi, bao lâu sau mẹ cũng không phát hiện ra được gì mà vẫn ghen.
Hai chị em tôi khuyên hết lời mẹ cũng không nghe, nhiều chỗ hay gọi ba chở hàng cũng vì mẹ mà họ sợ không gọi nữa. Rồi gần tôi phát hiện mẹ nợ rất nhiều tiền, kêu tôi đứng ra bảo lãnh cho mẹ mượn. Tôi không đồng ý thì mẹ nói này nói nọ, so sánh này kia, làm mặt nặng mặt nhẹ với tôi. Mẹ đang có ý định trốn đi. Tôi không đồng ý, khuyên mẹ bây giờ mẹ đi bán hàng lại để hàng ngày có tiền góp, ai lãi nặng quá nói tôi, tôi đi xin tiền lời mong người ta thông cảm. Mẹ nhất định không chịu, đòi trốn đi khi nào làm có tiền về trả. Mấy ngày nay mẹ đi thuê phòng, tôi hỏi ở đâu mẹ không nói. Thấy mẹ tiều tụy mà tôi thương lắm không biết giúp sao. Tôi cũng không hiểu lý do gì mẹ lại nợ trong khi tiền đi chợ, tiền nhà, tiền học... đều do ba tôi chi cả. Hỏi thì mẹ nói nợ cũ, tôi cũng chẳng hiểu nổi. Mẹ chỉ ở nhà nấu nướng, chiều đi chùa mà sao nợ lắm thế.
Về ba: Lúc tôi còn nhỏ ba ham chơi nên mọi việc mẹ lo. Vài năm trở lại đây ba lại tu chí làm ăn nên để dành được một khoản, bây giờ không còn gì nữa. Gần đây ba cũng thay đổi theo mẹ, nhiều lần mượn nợ lý do “ma đề”. Tôi đã không biết bao lần chở ba với mẹ đi trả nợ. Hết mẹ rồi ba nợ nần chồng chất. Họ hàng nội, ngoại chẳng ai giúp được nhà tôi vì họ cũng chỉ đủ ăn không dư giả gì.
Đang lúc này tôi lại nghe ông ngoại bệnh sắp mất mà không biết phải giúp làm sao, chỉ biết ngồi khóc và đánh những dòng chữ này. Tôi cảm thấy mệt mỏi quá rồi, nhiều khi thấy mình vô dụng chẳng giúp được gì cho ba mẹ, muốn chết đi cho xong nhưng nghĩ lại chết rồi không có tiền chôn cất lại làm khổ cha mẹ. Mong mọi người ai từng vào trường hợp như tôi xin hãy cho lời khuyên.
Ngọc