Thứ năm, 10/4/2025
Thứ tư, 9/9/2020, 00:00 (GMT+7)

Cặp vợ chồng 12 năm bốc vác ở Hà Nội

Tối đến, ông Bùi Văn Chí (50 tuổi) cùng vợ, bà Nguyễn Thị Hào (42 tuổi), trọ ở quận Hai Bà Trưng, lại xuống phố tìm việc mưu sinh.

Ông Bùi Văn Chí (50 tuổi) cùng vợ Nguyễn Thị Hào (42 tuổi) trước cửa phòng trọ rộng 6 m2, phường Bạch Đằng, quận Hai Bà Trưng. Họ nghỉ ngơi cho xuôi cơm sau bữa tối lúc 18h, trước khi lên phố tìm việc.

Đôi vợ chồng người Nam Định lên Hà Nội làm lao động tự do đã 12 năm. "Ở quê chỉ chăm ao cá, vườn gà với mấy sào ruộng. Đủ ăn, không đủ sống", ông Chí nói.

23h, đôi vợ chồng vẫn đi tìm việc trên phố Chân Cầm (quận Hoàn Kiếm). Ông Chí bảo "cái nghề như đi câu", ai thuê gì làm nấy, từ dọn nhà, phá nhà, đến bốc phế liệu công trình, rác thải.

Công việc thường đến thông qua môi giới ở "chợ người", là các lái xe được chủ nhà trực tiếp thuê. Họ làm việc từ 19h đến quá nửa đêm. Bởi công trình thường thi công ban ngày, tối mới cần người dọn dẹp, khi đường phố đã vắng, xe tải dễ di chuyển.

Đồ nghề của hai vợ chồng là hai chiếc xe rùa, vài ba cái thúng, xẻng, mũ đội cùng một túi đeo nhỏ đựng găng tay và chai nước lọc.

Ông Chí cùng vợ vận chuyển phế liệu từ công trình ra xe tải. Mỗi bao nặng chừng 20 đến 50 kg.

“Bốc đầy một chuyến xe được khoảng 200.000 đồng. Chuyến nào phải khuân vác xa, như từ nhà tầng xuống xe tải đậu ngoài đường sẽ được thêm chút tiền”, người đàn ông quê Nam Định nói.

Trước dịch, hai vợ chồng ông kiếm gần 15 triệu đồng mỗi tháng. Nhưng từ dịch tới nay, cả hai chỉ kiếm được khoảng 10 triệu đồng mỗi tháng.

Ông Chí chìa đôi bàn tay đầy những vết chai sần. Công việc của vợ chồng ông không tránh khỏi những bệnh về khớp. Ông kể, năm ngoái phải nằm nhà suốt 7 tháng do bị teo cơ, liệt tay trái. Từ 51 kg, ông sụt còn 43 kg. Kinh tế gia đình đổ dồn vào bà Hào - vợ ông và con trai cả. Bà Hào vừa phải đi làm kiếm tiền thuốc men, chữa trị cho chồng, vừa phải chăm lo cho hai đứa con đang đi học, đồng thời trả nợ tiền xây nhà. Đến tháng 3 năm nay, ông bà mới trả hết nợ.

Kết thúc công việc trên phố cổ, vợ chồng ông Chí quay lại điểm tập kết "chợ người" ở quận Hai Bà Trưng, chờ đợi một chuyến xe khác.

Những ngày dịch bệnh kéo dài, công việc của mọi người ở đây cũng trở nên thất thường hơn. “Nhiều khi vài hôm liên tiếp không có việc. Đem thúng ra, ngồi không cả buổi, hai vợ chồng lại phải quay về tay trắng”, bà Hào nói. Hiện, hai vợ chồng chủ yếu nhận việc từ những lái xe quen.

Ban ngày, hai vợ chồng ở nhà nghỉ ngơi lấy sức. Để chuẩn bị cho bữa tối, bà Hào nấu cơm rồi chạy ra hàng cơm bình dân gần nhà để mua thức ăn. Đề phòng cháy nổ, họ không dùng bếp ga, nấu nướng bằng nồi cơm điện. Một cái để cắm cơm, cái còn lại hâm nóng thức ăn, thường là mua ở quán.

Thời gian rảnh rỗi, ông Chí thường ra ngồi hóng gió và trò chuyện cùng hàng xóm. Khu trọ đều là dân ngoại tỉnh làm lao động tự do nên dễ chia sẻ cùng nhau.

“Hồi tháng 4, thành phố giãn cách xã hội, mọi người trong khu trọ về hết. Xe khách liên tỉnh dừng hoạt động, xe dù thì hét giá 500.000 đến một triệu đồng. Hai vợ chồng nghĩ bụng, về cũng chẳng làm gì nên quyết định ở lại. Túc tắc làm vẫn có đồng ra đồng vào để trả tiền phòng và tiền ăn hàng ngày”, ông Chí nói.

Năm ngoái, bà Hào được con gái nhắc mua điện thoại thông minh để có thể "gọi video về nhà" và lên mạng giải trí.

“Khi đó, chồng ở nhà dưỡng bệnh, con bé lên đây theo tôi đi làm, được một tuần, nó mua chiếc điện thoại cũ này với giá 1,3 triệu đồng rồi đổi cho tôi”, bà Hào kể.

Ăn tối, rửa bát đũa xong khoảng 18h30, bà Hào cùng chồng bắt đầu chuẩn bị đồ đạc để đi làm.

19h khi trên tivi trong xóm bắt đầu mở chương trình thời sự, là lúc hai vợ chồng bắt đầu ngày làm việc.

Con trai cả đã lập gia đình, mối bận tâm lớn nhất của ông bà là cô con gái thứ hai vừa thi xong đại học và đứa út học lớp Năm. Tuần trước, con gái gọi điện, bảo nhận được giấy báo nhập học từ ba trường. "Nhưng nó định không học tiếp, mà đi kiếm việc để phụ vợ chồng tôi", bà Hào chia sẻ.

Thanh Huế