Người gửi: Trần Thị Trưng
Sent: Friday, April 10, 2009 9:22 PM
Chào các anh chị và các bạn!
Tôi là đứa con - cũng là một trong những nạn nhân của người bố ngoại tình. Tôi năm nay 25 tuổi, đang học thạc sỹ ở nước ngoài và chưa lập gia đình. Trước đây, tôi sống lạc quan, tin yêu cuộc đời. Gia đình tôi có lẽ đã rất yên ấm và hạnh phúc nếu như bố tôi không ngoại tình.
Đọc bài anh Đạt, tôi xin phép kể về cảm xúc của đứa con có người bố ngoại tình.
Tôi đã rất đau khổ, dằn vặt, nhiều tháng mất ngủ và khủng hoảng tinh thần nghiêm trọng. Niềm tin trong tôi tan vỡ. Tôi đã tuyệt vọng và chán chường biết bao. Nhiều cảm xúc giằng xé giữa yêu thương - ghét bỏ, tin tưởng - nghi ngờ và hi vọng - thất vọng... đan xen nhau.
Tôi không biết chia sẻ và tin tưởng ai khi mà người tôi tôn thờ và hết mực tin yêu, quý trọng lại làm một việc cả xã hội lên án như thế. Mẹ tôi thì hẳn đã chết nửa con người khi cả cuộc đời hết lòng vì chồng con mà lại bị phản bội.
Cảm giác tôn trọng bố tôi ngày nào giờ chỉ còn là con số Zero. Tôi không làm sao để tìm lại niềm tin yêu ấy nữa. Cả ba chị em tôi lớn lên với tâm lý tổn thương sâu sắc. Cho đến giờ, khi đã trưởng thành, điều ấy vẫn ám ảnh tôi không dứt .
Nói về hậu quả, bố tôi từ một con người đáng kính, đáng mến đã dần tự đánh mất chính mình, không thể tự tin mà đứng trước người khác. Bạn bè, đồng nghiệp và hàng xóm dèm pha. Tình nhân của bố cũng không hơn gì chúng tôi. Bố tôi đã tự trói mình trong cái đám rắc rối do mình gây ra. Tất cả chúng tôi ai cũng đau khổ.
Gia đình tôi luôn ngột ngạt với bầu không khí u ám, ai cũng có nỗi đau riêng mà không biết cởi nút thắt như thế nào để ít làm nhau tổn thương nhất. Nhưng chúng tôi không thể, và nếu thoát ra rồi thì ai cũng thương tích đầy mình.
Nếu anh chị còn trẻ, chưa lập gia đình thì có thể chọn lựa, yêu đương thoải mái. Nhưng một khi đã có gia đình thì hãy giữ gìn nó. Các anh chị đã tự quyết định mình gắn bó với người bạn đời thì hãy chăm chút cho tổ ấm ấy, nếu không còn yêu nhau, hãy nói rõ ràng với nhau mà lịch sự chia tay. Con cái đau khổ nhưng nó sẽ tôn trọng bố mẹ vì sự thẳng thắn đó hơn là sống trong một bầu không khí u ám của gia đình không hạnh phúc.
Còn anh Đạt, anh hãy nhìn vào mất mát của gia đình tôi để quay đầu và thay đổi bản thân khi chưa muộn. Tôi cũng xin gửi đến những người nhân danh "tình yêu ngoài vòng pháp luật" mà nói rằng, anh chị có thể sống hạnh phúc cho mình nhưng không có quyền làm người khác đau khổ, không có quyền chà đạp hay cướp đi hạnh phúc của gia đình khác. Thế giới có bao nhiều tỷ người, anh chị tha hồ lựa chọn, đừng đâm đầu vào một nơi không có lối thoát.
Lời cuối cùng gửi đến anh Đạt và những người làm cha, làm mẹ đáng kính đang chơi trò ái tình mạo hiểm: Hãy dừng lại khi mọi thứ còn có lối thoát, đừng để mình tự giăng bẫy chính mình. Cuộc đời ngắn ngủi lắm, xin đừng làm những người ta thương yêu phải đau khổ!