![]() |
|
Bác sĩ Li Quncheng thuộc bệnh viện Xuanwu, Bắc Kinh đang xem xét X-quang ngực của bệnh nhân SARS. |
Theo tiến sĩ Klaus Stohr, người đứng đầu nhóm các bệnh truyền nhiễm của WHO, hiện có 3 loại test chẩn đoán SARS điển hình, đó là PCR (phản ứng chuỗi polymerase), bộ test dùng immunofluorescence và bộ ELISA.
PCR là test chẩn đoán dựa trên kỹ thuật sao chép sinh hóa - tạo ra một lượng gene vừa đủ để thử nghiệm và nghiên cứu từ những mảnh vụn gene rất nhỏ. Nhược điểm của thiết bị này là thường mang lại kết quả âm tính giả (người nhiễm SARS vẫn có thể có thử nghiệm âm tính với virus).
Hai bộ test còn lại có khả năng tìm kháng thể của virus SARS trong máu của người bệnh. Tuy nhiên, bộ sử dụng immunofluorescence thì chỉ có thể tìm thấy kháng thể sau khi bệnh nhân đã mắc bệnh ít nhất 10 ngày, còn bộ ELISA thì cần khoảng thời gian gấp đôi.
Tất cả những thiết bị trên đều phải đi kèm với một phòng thí nghiệm cùng một đội ngũ chuyên gia riêng. Ngoài ra, thời gian tiến hành thử nghiệm cũng là một vấn đề đáng phải bàn. Theo tiến sĩ Klaus Stohr, những khoảng thời gian này đủ để bệnh nhân lan truyền virus SARS ra khắp cộng đồng. "Cái mà chúng ta cần ở đây là những bộ test có thể phát hiện bệnh ngay trong giai đoạn khởi phát, hoặc ít nhất cũng tìm thấy kháng thể của virus SARS sau 5 ngày nhiễm bệnh", ông nói.
Các nhà khoa học đã nhận định rằng vấn đề mấu chốt trong chiến dịch kiểm soát SARS là việc giảm thiểu tối đa quãng thời gian từ khi nhiễm bệnh đến lúc nhập viện. Điều này cũng đồng nghĩa với việc hạn chế cơ hội truyền bệnh của bệnh nhân. Ở Hong Kong, khoảng thời gian này là 3-4 ngày, trong khi ở Singapore là 1,4 ngày - một thành tích mà giới chuyên môn đánh giá là rất thuyết phục.
Theo tiến sĩ Klaus Stohr, nếu xét về tính hiệu quả trong công tác kiểm soát dịch SARS thì việc giáo dục và cung cấp thông tin nhanh chóng còn tốt hơn những bộ test chẩn đoán hiện nay.
Mỹ Linh (theo Reuters)
