Ông Calisto nâng cup, HLV Phan Thanh Hùng được ví như lính cứu hỏa hay ông Tavares bỏ của chạy lấy người là biếm họa về các đời HLV Việt Nam.
Trải qua hàng chục đời HLV, ông Calisto là người thành công nhất khi mang về cho bóng đá Việt Nam chức vô địch AFF Cup 2008.
HLV Dido được ví như một chiến binh với mục tiêu hào sảng: "Tôi sẽ đưa Việt Nam lọt vào World Cup 2002". Nhưng đội tuyển đã thất bại ngay vòng đấu sơ loại khu vực.
Ông Falko Goetz bị sa thải khi đang nghỉ lễ ở quê nhà, chỉ sau 7 tháng dẫn dắt tuyển Việt Nam.
Năm 1997, ông Colin Murphy mang đến lối chơi "chuyền và chạy" nhưng triết lý bóng đá Anh phá sản vì không phù hợp với thể lực của cầu thủ Việt Nam. Chỉ sau 5 tháng, ông đã "quất ngựa truy phong".
Lính cứa hỏa Phan Thanh Hùng không thể giúp Bóng đá Việt Nam bay cao, ông ra đi sau thất bại của tuyển Việt Nam tại AFF Cup 2012.
Nhiệm vụ của tân HLV Hoàng Văn Phúc là phải đưa bóng đá Việt Nam lên đỉnh khu vực.
Dẫn dắt tuyển Việt Nam liên tiếp giành ngôi á quân hay HC bạc, ông Riedl được mệnh danh là "vua về nhì".
Ông Tavares phải bỏ của chạy lấy người ngay khi AFF Cup 2004 đang diễn ra vì những thất bại của đội nhà.
Ông Karl Heinz Weigang được xem là người khai sáng cho bóng đá Việt Nam, ông đã mang về cho Việt Nam thành tích quốc tế đầu tiên sau ngày hội nhập bóng đá khu vực, đó là HC bạc SEA Games 1995 tại Thái Lan.