Tôi có đứa em mở tiệm thu mua phế liệu ở xã Đa Phước, huyện Bình Chánh, TP HCM. Ngày 20/10/2012, em tôi đang ngồi thu mua hàng thì có một thanh niên (khoảng 38 tuổi) đến tự giới thiệu là kỹ sư xây dựng, đang quản lý công trình trường học xã Đa Phước, muốn bán sắt thanh lý với số lượng nhiều.
Thanh niên này đưa số liệu các loại sắt và giá từng loại cụ thể viết ra giấy (khoảng 15 tấn sắt tương đương 120 triệu đồng), và yêu cầu em tôi mang tiền đến mua ngay nếu không sẽ bán lô hàng này cho người khác.
Khi em tôi muốn đến trực tiếp coi hàng trước khi mua thì anh ta nói "đến mua thì coi luôn vì là hàng phế liệu thanh lý". Hơn nữa trong đó có một số lấy cắp ở công trình nên đến coi trước dễ bị lộ.
Anh kỹ sư ăn mặc lịch sự, đi xe sang trọng, luôn gọi điện chỉ đạo việc làm tại công trình. Đặc biệt anh luôn miệng hứa làm ăn lâu dài, sẽ bán sắt cho riêng em tôi ở các công trình sau.
Thấy món hàng rẻ, sợ mất mối, em tôi đã gọi xe đến công trường mua hàng và cầm tiền theo.
Em tôi xách túi tiền 80 triệu đồng ngồi luôn lên xe máy của kỹ sư để anh ta chở đi.
Nhưng đến nơi, em tôi vừa xuống xe máy, chưa kịp chỉ đạo cho xe tải vào mua hàng, thì bất ngờ có một tên ở đâu xuất hiện giật mạnh túi tiền trên tay em tôi, và nhảy nhanh lên xe máy của đồng bọn, rú ga vọt mất.
Khi bình tâm lại, em tôi đến hỏi bảo vệ trường học xem có ai dáng người như tên lừa đảo nói trên làm kỹ sư xây dựng trong công trình không, thì được trả lời "không có ai như thế".
Kẻ lừa đảo luôn hiểu và nắm tâm lý của những người thu mua phế liệu là ham hàng rẻ, hàng thanh lý... vì hàng hóa này có lợi nhuận cao. Hơn nữa không biết chúng có "bùa mê" gì hay tạo được niềm tin quá lớn mà khiến em tôi xách túi tiền đi theo.
Chỉ vì mất cảnh giác, tham hàng rẻ, hàng ăn cắp và chủ quan nghĩ đơn giản là mua hàng xong mình mới trả tiền, mà em tôi bị lừa, bị giật tiền một cách cay đắng.
Nguyễn Xuân Tuấn
Chia sẻ những câu chuyện đời sống, xã hội của bạn tại đây