Chiều 11/9/2013, Vũ nhận chìa khóa ôtô Beetle từ người sếp tên Ngô và rời công ty lúc gần 15h để nộp hóa đơn giấy tờ tại chi cục thuế quận Long Loan, thành phố Ôn Châu, tỉnh Chiết Giang. Đến 17h19, cô vẫn chưa thấy về, sếp cũng không liên lạc được. Gia đình cũng không biết Vũ đi đâu.
Bình thường, bất kể tại công ty hay tại nhà, Vũ đều đúng giờ. Khi có công việc đột xuất, cô bao giờ cũng gọi điện báo trước, chưa bao giờ như lần này.
Điều đầu tiên bà Ngô nghĩ đến là tai nạn giao thông vì Vũ tay lái chưa vững. Tuy nhiên, đường dây nóng của cảnh sát giao thông cho biết chiều hôm đó trong quận không có vụ tai nạn nào. Bà Ngô cùng nhân viên đi tìm, hơn 18h đến bãi đỗ xe gần chi cục thuế thì thấy chiếc xe màu vàng của mình vẫn đậu ở đó. Xe khóa cửa, bên trong không có người, điện thoại, túi xách và túi hồ sơ đều không thấy.
Cảnh sát ban đầu không quá để ý tới tin báo của bà Ngô vì một phụ nữ 26 tuổi mới mất tích hơn ba tiếng, trên xe không có vết máu hay dấu vết nào đáng chú ý. Tuy nhiên sau khi nắm thêm một số thông tin, cảnh sát bắt đầu phát hiện những điểm đáng ngờ.
Lúc này, gia đình vẫn liên tục gọi điện cho Vũ nhưng không liên lạc được. Camera trước cửa chi cục thuế ghi lại hình ảnh Vũ từ tòa nhà đi ra lúc 16h11, tay trái giơ túi hồ sơ lên che nắng, nhưng lúc này trong túi trống không, chứng tỏ Vũ đã nộp xong giấy tờ.
Rời tòa nhà, Vũ rẽ trái đi về hướng bãi đậu xe. Đây là bãi đậu xe vắng vẻ nhất gần chi cục thuế, phương tiện vào tự do không mất phí, không có nhân viên trông xe, cũng không có camera giám sát. Vậy tại sao Vũ lại không lên xe, hay là có người quen đến đón?
Gia đình cho biết từ trước đến giờ Vũ luôn tập trung vào học tập và công việc, đến 26 tuổi vẫn chưa có người yêu, cũng rất ít khi tụ tập với bạn bè, hôm nào cũng về nhà trước 21h30. Thông tin từ nhà mạng cho thấy điện thoại của Vũ tắt máy từ 16h24, chỉ hơn 10 phút sau khi ra khỏi tòa nhà chi cục thuế, trước đó cũng không có người nào liên lạc với Vũ. Như vậy là Vũ có thể đã gặp nguy hiểm.
Bãi đậu xe không có camera, nhưng trên lối đi từ bãi đậu xe ra đường chính lại có. Từ 16h20 đến 17h có tổng cộng hơn 20 chiếc xe đi ra, trong đó chỉ có chủ chiếc xe Toyota Camry màu đen, biển kiểm soát Quảng Đông là cảnh sát không liên lạc được. Biển kiểm soát của xe này được xác minh là giả.
Hỏi han xung quanh, cảnh sát được nhân viên một cây xăng cho biết có nhận ra chiếc xe này. Gần 17h, xe vào đổ xăng, người lái xe đeo kính đen hạ kính xuống nói chuyện, giọng nói không phải của người địa phương. Nhân viên bán xăng ngửi thấy trong xe có mùi rượu rất nồng, trên ghế sau xe có một nam, một nữ. Tuy nhiên, người phụ nữ không ngồi mà nằm trên ghế.
Tiếp tục kiểm tra dữ liệu camera về chiếc xe này, cảnh sát tìm được hình ảnh chạy lên đường cao tốc lúc 18h11. Bốn tiếng sau, chiếc xe ra khỏi cao tốc tại thành phố Cù Châu cách đó 300 km. Từ đường dẫn có tổng cộng ba con đường khác nhau để đi vào thành phố Cù Châu nhưng trên cả ba đều không phát hiện chiếc xe. Sau khi loại trừ, cảnh sát xác định chỉ còn khả năng cuối cùng, chiếc xe quay lên đường cao tốc nhưng ở chiều ngược lại.
Quả nhiên, cảnh sát trích xuất camera giám sát tại trạm thu phí bên kia đường và ghi nhận nửa tiếng sau khi chiếc xe khả nghi ra khỏi đường cao tốc, một chiếc Camry màu đen biển Phúc Kiến lại đi theo đường dẫn lên cao tốc chạy về phía Ôn Châu.
Dù biển kiểm soát đã thay đổi nhưng cảnh sát vẫn có thể nhận ra chiếc xe nhờ ba đặc điểm. Thứ nhất, tài xế lái xe bằng tay phải, tay trái chống cằm, dường như khuỷu tay đặt trên bệ tì tay. Thứ hai, bất kể ngày hay đêm, tấm che nắng bên lái đều hạ xuống, còn bên phụ thì không. Thứ ba, không giống những chiếc xe bình thường dán đủ thứ tem trên kính chắn gió bên phải, chiếc xe này chỉ có tem đăng kiểm hình tròn màu xanh da trời dán rất cao sát nóc xe.
Như vậy, đối tượng tình nghi không định đến Cù Châu mà chỉ ra khỏi cao tốc để đánh lạc hướng điều tra của cảnh sát. Các điều tra viên hy vọng sau khi đánh lạc hướng, bọn chúng sẽ lắp biển kiểm soát thật lên xe, nhưng biển số thứ hai này vẫn là giả.
Bám theo tung tích chiếc xe, cảnh sát thấy bọn chúng lên đường cao tốc Thượng Hải – Côn Minh, chạy một mạch hơn 1.500 km đến thành phố Khải Lý, tỉnh Quý Châu. Sau khi mất dấu xe, cảnh sát một lần nữa bỏ qua biển kiểm soát mà tìm kiếm dựa theo các đặc điểm nhận dạng đã biết và nhanh chóng tìm được chiếc xe đã thay biển kiểm soát lần thứ ba.
Lần này, biển kiểm soát bị thay là thật, chủ xe là công ty cho thuê xe tự lái tại Quý Châu. Ông nói đã cho khách hàng thuê từ 27/8/2013, đặt cọc 9.000 nhân dân tệ, tiền thuê mỗi ngày 500 nhân dân tệ. Đến lúc này đã sắp hết tiền đặt cọc, ông chủ liên lạc thì khách thuê nói đang đi làm ăn, hai ngày nữa sẽ trả xe.
Chủ thuê xe cho biết, người thuê là Dương Đình Trung, người huyện Kiếm Hà trong tỉnh. Ôtô là tài sản có giá trị nên ông chủ đã bỏ công xác minh chứng minh thư này là thật trước khi cho thuê. Dựa vào hệ thống định vị GPS, cảnh sát tìm được chiếc xe tại bãi đậu trong thành phố nhưng không có người bên trong.
Đã bốn ngày trôi qua mà vẫn không nhận được điện thoại đòi tiền chuộc của những kẻ bắt cóc, gia đình Vũ vô cùng lo lắng cho an nguy của con gái nhưng không thể làm gì khác ngoài liên tục gọi điện. Ngày 15/9/2013, mẹ Vũ đột nhiên gọi được đến số của Vũ, nhưng bên kia chỉ đổ hai hồi chuông, sau đó tắt máy không gọi lại được nữa. Cùng ngày, cảnh sát phát hiện tài khoản ngân hàng của Vũ bị quẹt để mua đồ ở thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông.
Do ôtô đi thuê bị bỏ lại ở Khải Lý, từ Khải Lý đến Quảng Châu là 1.000 km, cảnh sát nhận định nghi phạm rất có thể đã đi tàu cao tốc hoặc máy bay. Cảnh sát trích xuất toàn bộ thông tin hành khách trên tuyến tương ứng, thấy nghi phạm Dương Đình Trung đi máy bay đến Quảng Châu ngày 14/9/2013. Ngoài ra, ngay lúc này, chiều 16/9/2013, Trung đang đáp chuyến bay từ Quảng Châu về Quý Châu.
Trung bị bắt ngay khi vừa hạ cánh. Qua lời khai của Trung, cảnh sát tìm được Hạ Tiểu Vũ đang bị nghi phạm thứ hai là Hoàng Long Phi khống chế trong phòng trọ ở Khải Lý.
Theo kết quả xác minh, do áp lực trả nợ, Trung và Phi lên kế hoạch bắt cóc tống tiền. Sau khi tìm hiểu một số biện pháp nghiệp vụ của cảnh sát, chúng chuẩn bị biển số giả, thuê xe đi từ Khải Lý đến Ôn Châu cách đó 1.500 km để tìm mục tiêu. Chiều 11/9/2013, chúng đến bãi đậu xe gần tòa nhà chi cục thuế, thấy Vũ lái xe Beetle màu vàng đi vào.
Thấy Vũ đi xe Beetle một mình, bọn chúng cho rằng gia đình Vũ có điều kiện nên chờ đến lúc đi ra để khống chế bắt lên xe. Vũ bị chúng ép uống hết hai chai rượu nhỏ, vì thế say rất lâu mà không biết gì. Sau khi đánh lạc hướng cảnh sát rồi chạy về Khải Lý, Trung giao cho Phi nhiệm vụ trông giữ con tin, còn mình đi liên lạc với gia đình để đòi 500.000 nhân dân tệ tiền chuộc. Sợ bị cảnh sát định vị, Trung mua vé máy bay đến Quảng Châu rồi mới gọi. Hắn nghĩ Quảng Châu đông dân, việc định vị sẽ khó khăn hơn.
Sau khi đến Quảng Châu, Trung do dự rất lâu mới hạ quyết tâm gọi điện thoại. Không ngờ vừa khởi động điện thoại của Vũ thì mẹ cô gọi tới. Lúc này Trung chưa chuẩn bị tinh thần nên vội tắt nguồn điện thoại. Đến khi bị bắt, hai nghi phạm đã tốn rất nhiều tiền thuê xe, xăng xe, cầu đường, vé máy bay, thuê khách sạn mà chỉ quẹt thẻ của Vũ mua đồ hết 500 nhân dân tệ.
Đến khi được giải cứu, tinh thần Vũ vẫn ổn định. Trừ hạn chế về đi lại và liên lạc, còn lại cơ bản mọi nhu cầu của Vũ đều được Phi đáp ứng. Thậm chí thỉnh thoảng Phi còn động viên Vũ đừng sợ, bọn chúng sẽ không làm gì cô, sau khi nhận được tiền sẽ trả tự do. Chiều 19/9/2013, đúng ngày tết Trung Thu sum họp gia đình, Vũ về đến sân bay Ôn Châu trong niềm vui như vỡ òa của gia đình sau tám ngày con gái mất tích.
Khang Diệp (Theo CCTV)