Người gửi: Đỗ Thị Hồng An
Gửi tới: Ban Đời sống
Tiêu đề: Ứng xử của các lương y
Tôi cũng đã đôi lần gặp phải cách ứng xử có phần vô tâm của những người được gọi là lương y trong những lần đi khám cho bản thân cũng như cho người nhà. Phải nói thật là trong khi đi khám thì tâm lý người bệnh nào cũng có phần lo lắng và rất muốn được nghe bác sĩ giải thích rõ ràng về các triệu chứng bệnh và phương pháp chữa. Tôi rất thông cảm với các bác sĩ vì phải tiếp xúc với rất nhiều bệnh nhân một ngày, cộng với rất nhiều áp lực của công việc, cuộc sống nên không thể có nhiều kiên nhẫn để giải thích cặn kẽ cho từng bệnh nhân. Tuy nhiên, tôi rất hy vọng rằng các bác sĩ nên hiểu, khi bệnh nhân đến gặp mình tức là họ gửi vào bác sĩ một niềm tin, mà đấy là một niềm tin rất lớn vì nó liên quan đến cả một mạng người.
Cách đây không lâu, con tôi (lúc đó 2 tuổi rưỡi) có những dấu hiệu của hen phế quản do lạnh với những cơn khó thở rất nặng. Vì quá lo lắng nên tôi đưa cháu vào một phòng khám tư nhân nước ngoài ở ngay gần nhà. Lúc đó tôi sợ nếu vào bệnh viện thì sẽ mất nhiều thời gian chờ đợi mà với những cơn ho rút của con, tôi chỉ muốn được tư vấn ngay.
Tôi thấy là mình đã quyết định đúng vì khi tới phòng khám, chúng tôi được đón tiếp rất chu đáo và được mời gặp bác sĩ ngay. Đó là một cô bác sĩ người nước ngoài. Cô nghe phổi, khám họng cho con tôi rất kỹ, sau đó giải thích rất tỉ mỉ cho tôi lý do tại sao cháu có những cơn ho rút như vậy. Ngoài ra, cô còn hỏi tôi xem trong gia đình có tiền sử bệnh hen không, hoặc là tình trạng ăn ngủ chơi của cháu thế nào..., nói chung là rất kỹ. Rồi cô cho toa thuốc và dặn dò tôi cũng lại rất kỹ về liều dùng và cách theo dõi cháu. Tôi còn nhận thấy một điều là dù không nói tiếng Việt nhưng cô bác sĩ này vẫn giao tiếp được với con tôi, cháu nghe và làm theo các điệu bộ hướng dẫn của cô rất ngoan, không hề tỏ ra sợ hãi.
Tất nhiên tôi đã phải trả một chi phí khá cao cho lần khám đó nhưng tôi thật sự hài lòng. Chỉ sau đúng 1 ngày dùng thuốc, tình hình bệnh của con tôi giảm đáng kể, và tôi yên tâm vì biết rõ cháu bệnh của cháu là do đâu và phải chữa thế nào.
Tôi biết mọi sự so sánh đều khập khiễng, nhưng tôi mong các bác sĩ trong những bệnh viện công của chúng ta hãy thực sự có một tấm lòng khi tiếp xúc với bệnh nhân.