Ngày 25/9, bác sĩ Phạm Đăng Trọng Tường, Phó Giám đốc Bệnh viện Da Liễu TP HCM, cho biết trường hợp bệnh nhân 50 tuổi đến khám vì có hai vết loét khó lành ở vùng tay phải.
Bác sĩ không ghi nhận thêm bất kỳ thương tổn nào khác trên cơ thể, các biểu hiện da cũng khó lý giải, khác với bình thường. Người nhà cho biết bệnh nhân mắc trầm cảm sau khi bị đột quỵ gây liệt nửa người bên phải cách đây hai năm. Hai vết loét này xuất hiện khoảng 4 tháng nay, hầu như không lành.
Người bệnh được chẩn đoán loét da tự tạo xuất hiện sau bệnh lý trầm cảm. Bác sĩ hướng dẫn người nhà cách chăm sóc vết thương, cho dùng thuốc kháng sinh, giảm viêm, đồng thời hỗ trợ tâm lý và điều trị chuyên khoa tâm thần. Sau một thời gian, tình trạng người bệnh ổn, các vết loét cũng biến mất và không xuất hiện trở lại.
Ngoài ra, gần đây bệnh viện tiếp nhận nữ bệnh nhân 48 tuổi, được người nhà đưa đến khám với nhiều vết đỏ da ở các vị trí khác nhau như cổ, ngực, lưng, bụng, đùi... Các bác sĩ nhận định người bệnh bị viêm da tiếp xúc gây phỏng (bỏng) da dạng cố tình.
"Bệnh nhân xuất hiện nhiều chỗ phỏng, vừa có mặt trước, mặt sau, lại rải rác trên nhiều vùng cơ thể giống cố tình gây viêm da tiếp xúc", bác sĩ phân tích. Biểu hiện này không phù hợp với đặc trưng của phỏng da do tiếp xúc hóa chất.
Người nhà cho biết bệnh nhân đang theo dõi tại chuyên khoa thần kinh. Bác sĩ chỉ định thuốc thoa ngoài da, đề nghị tái khám chuyên khoa tâm thần để được đánh giá lại. Sau khoảng hai tuần, các thương tổn đã khỏi và không thấy xuất hiện trở lại.
Cách đây không lâu, bệnh viện cũng tiếp nhận hai bệnh nhân nam bị lở loét da vì cho rằng có "con gì bò trên da mình" nên lấy nhíp gắp gây viêm nhiễm. Bác sĩ nhận định bệnh nhân mắc chứng tâm thần hoang tưởng nhiễm ký sinh trùng.
Theo bác sĩ Tường, bệnh da tự tạo là một dạng rối loạn giả bệnh, trong đó người bệnh tự gây tổn thương da bằng các vật dụng sẵn có hay các hóa chất như acid hoặc tiêm chích vật lạ, thuốc men... Trên những bệnh nhân này, thương tổn da có đặc điểm, hình thái, vị trí... không giống các bệnh thường gặp, thường đáp ứng điều trị kém.
Quan sát và khai thác kỹ bệnh sử, bác sĩ nhận thấy người bệnh có những biểu hiện lo âu, trầm cảm hoặc các rối loạn tâm thần khác như hoang tưởng. Bệnh nhân thường không ý thức việc mình làm hoặc luôn che giấu hành vi tự gây tổn thương. Do đó, bác sĩ cần có cách tiếp cận động viên, chia sẻ và lắng nghe người bệnh.
Ông Tường cho hay dù tỷ lệ bệnh da tự tạo không nhiều nhưng "chưa được quan tâm đúng mức". Ngoài các bác sĩ chuyên khoa da liễu, bệnh nhân cũng cần được các chuyên gia tâm lý hỗ trợ điều trị, tư vấn giúp thay đổi hành vi, cũng như sự quan tâm, chăm sóc của cả gia đình và xã hội.
Lê Phương