Theo đơn kiện của ông Đàm Thảo (42 tuổi, Việt kiều Mỹ), đầu năm 2011, ông đến phòng nha của bác sĩ Trần Xuân Thắng (quận 5, TP HCM) để làm răng. Hai bên thỏa thuận bác sĩ Thắng sẽ bọc sứ 28 răng cho ông Thảo trong vòng 7 ngày với chi phí 80 triệu đồng.
Nguyên đơn cho rằng đã nộp đủ tiền cho bác sĩ Thắng, nhưng ông này không trực tiếp chữa mà giao cho nhân viên thực hiện. Do nhân viên không có chuyên môn nên đến ngày 5/3/2011 mới gắn được 20 răng và kích thước không phù hợp nên ông rất đau nhức. Vì vậy ông Thảo đã yêu cầu tháo hết ra để gắn mới lại toàn bộ.
![]() |
Phía nguyên đơn tỏ ra bức xúc vì cho rằng mình bị tiền mất tật mang. Ảnh: P.V. |
Đến giữa tháng 4/2011, nhân viên phòng khám gắn lại răng cho ông Thảo song vẫn bị đau nhức. Nhiều lần quay lại sửa nhưng không gặp được bác sĩ Thắng, ông Thảo đã đến phòng khám khác để thay toàn bộ răng mới.
Cho rằng bác sĩ Thắng không thực hiện đúng thỏa thuận gây thiệt hại cho mình nên ông Thảo làm đơn yêu cầu bồi thường 160 triệu đồng. Trong đó, 80 triệu đồng đã chữa ở chỗ ông Thắng và 80 triệu đồng làm răng tại phòng khám khác.
Trong phiên sơ thẩm, phía bị đơn cho rằng đã thực hiện việc bọc răng sứ cho nguyên đơn đúng như thỏa thuận, không có chuyện giao việc cho nhân viên và đã được ông Thảo ký tên đồng ý. Lần cuối cùng khách yêu cầu làm lại đúng vào thời điểm bác sĩ đi công tác nên vị khách đã tự ý đến phòng khám khác để thay.
Do ông Thảo đã ký xác nhận đồng ý, không chứng minh được bác sĩ Thắng không trực tiếp làm răng và những thiệt hại phát sinh nên HĐXX đã bác yêu cầu của ông Thảo. Không chấp nhận, ông này kháng án.
Tuy nhiên, ngày 6/3, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM vẫn giữ nguyên quyết định này.
Hải Duyên