Mới đầu tháng Chạp, mẹ gọi điện lúc đang họp tổng kết năm, tôi chỉ kịp thì thào: "Mẹ ơi! con bận lắm, có gì lát con gọi nhé!". Một lát, là từ 9h sáng cho đến tận 9h đêm vì tối mặt với sổ sách và công nợ. Gọi về, vì biết thế nào mẹ cũng trông. "Bận lắm à con? Mẹ chỉ định hỏi coi chừng nào con về còn gói bánh tét tiếp mẹ!". Một ngày mệt nhoài với lại bao lời hứa hẹn ăn chơi cùng tụi bạn dịp cuối năm làm con buột miệng "Trời ạ, mẹ gói bánh làm chi, còn đứa nào muốn ăn đâu với lại con về trễ lắm!". Nghe rõ tiếng mẹ thở dài trong điện thoại: "Thôi con ngủ đi, khuya rồi đó!","dạ, mẹ cũng ngủ sớm đi!".

Bác Năm phòng kế bên gõ cửa: "Cho con đòn bánh nè, bác mới về quê làm giỗ bác trai", líu ríu cảm ơn rồi nhìn mãi đòn bánh tròn vo với màu vàng óng lên của lá chuối, mùi thơm của nếp, của lá, mùi thơm của quê nhà, chợt nhớ Tết xưa... Qua rằm tháng Chạp, mẹ lại sai mấy chị em lấy bẹ chuối chẻ nhỏ phơi khô làm dây gói bánh. Lá gói bánh phải là lá chuối xiêm, xanh mướt bóng mỡ không được quá già hoặc quá non. Năm nào bé Út cũng nhận nhiệm vụ lau lá sạch rồi đem phơi heo héo cho mẹ, vừa làm vừa cười vì mẹ hứa làm cho mấy cái bánh be bé để khoe bạn bè.
Chị Ba vo nếp, rồi đem ngâm cùng vài lát dứa "cho bánh dẻo và thơm". Vui nhất là lúc ba mẹ gói, còn mấy anh chị em xúm xít buộc dây, cứ thi xem ai buộc bánh đều và đẹp. Thỉnh thoảng len lén lúc mẹ không để ý lại có đứa bốc vội miếng đỗ xanh đã xào chín nhai nhồm nhoàm mặc mẹ mắng yêu. Đến lúc còn vài đòn bánh cuối, mẹ lại sai anh Hai lấy chuối chín xắt lát trộn với muối đường để làm nhân đổi vị vừa để chữa cháy. Để rồi sau này anh Hai học rồi làm xa, mỗi lần sắp Tết lại gọi về: "Mẹ ơi, nhớ gói thêm bánh tét nhân chuối nghe mẹ, con thèm quá!".

Có năm anh về mải bạn mải bè, say ngủ li bì, quên cả việc ăn bánh đã đòi mẹ gói. Những đòn bánh tròn vo, đầy đặn, xanh mướt mắt nằm trên mâm như một ngụ ý cầu mong một năm mới tràn đầy ước mơ và hy vọng. Đêm, ba và anh đắp đất thành một bếp đặt nồi nước lớn ở sân. Nhà bác và dì cùng đem bánh qua gửi nấu vì nồi nhà mình lớn, mẹ đem dĩa mứt gừng và bình trà nhỏ để ba và các bác ngồi đàm đạo chuyện lúa mạ, phân tro. Đám trẻ đúng là vui như Tết, chạy đùa, nhảy múa rồi lấy khoai lang, bắp vùi vào tro mở đại tiệc lúc đêm khuya chờ bánh chín.
Tiếng nước sôi sùng sục trong nồi, tiếng lép bép của những gốc cây xù xì nằm lăn lóc quanh năm giờ lép bép reo vui trong lửa. Chiếu trải ngoài sân trở thành sân khấu nhỏ khi ba và bác nhấp chén trà thơm rồi hứng chí lên vài câu vọng cổ. Bọn trẻ nằm gác chân lên nhau, vừa cấu véo nhau vừa bóc khoai ăn để mặt mũi lem nhem. Xong rồi, tất cả nhìn nhau cười như nắc nẻ, ngủ vùi trong mùi thơm của nhang trầm, khói bếp xen lẫn hương đêm.

Lớn lên, đám trẻ ngày xưa bị cuộc đời chia thành nhiều ngả, anh chị em nhà mình cũng xa nhà tứ tán làm ăn, vậy mà mỗi dịp gặp nhau lại ríu rít chuyện nồi bánh nấu Tết xưa. Mẹ vẫn gói bánh đều đặn hàng năm dù đứa nào cũng nói: "Để con đặt cho nhanh, mẹ làm chi cực mà có ăn được mấy!". Mẹ cười buồn: "Làm để con còn nhớ vị Tết quê!". Vậy mà...
Nhấc máy điện thoại: "Mẹ ơi! để con về đi rọc lá, phơi dây mẹ nhé! Con sẽ về ngay khi xong việc ở cơ quan", "Ừ, về nhe con, mẹ chờ!". Nhất định con về để mừng ngày sum họp của Tết đoàn viên.
Lê Thị Thanh Thủy
Cuộc thi viết "Tết đoàn viên" do nhãn hàng dầu ăn Neptune phối hợp cùng VnExpress tổ chức (từ 12/1 đến 15/2) là nơi để độc giả chia sẻ, gửi gắm tâm tư, nỗi niềm của mình khi phải xa nhà vào dịp Tết, qua đó nhấn mạnh giá trị truyền thống của gia đình Việt cùng thông điệp "Về nhà đón Tết, gia đình trên hết".
Bài dự thi được thể hiện dưới dạng text tối đa 1.000 từ, bằng tiếng Việt, có dấu, font Unicode, kèm theo 3 hình ảnh minh họa hoặc video có thời lượng không quá 3 phút, định dạng flv hoặc mp4, kèm theo tiêu đề phản ánh nội dung câu chuyện. Người dự thi tải video lên Youtube rồi gửi đường link cho VnExpress. |