Eileen Wingaard Sjoqvist, người Na Uy, ghé thăm Việt Nam vào năm 2019. Nữ du khách ghi lại những khoảnh khắc đời thường của người dân qua một bộ ảnh và chia sẻ cảm xúc của mình về Hà Nội, nhân dịp năm mới.
Đã ba năm trôi qua, nhưng nhìn những bức ảnh của mình, ngắm nghía bao màu sắc, không khí sôi động, những nụ cười... tôi như sống lại cảm giác hồi hộp khi ở giữa một nơi bình yên tràn ngập tâm hồn. Tôi có thể hồi tưởng mọi khoảnh khắc với cảm xúc vẹn nguyên, lắng tai nghe nhịp đập của Hà Nội. Hạnh phúc ngập tràn trong mắt tôi khi ngắm nhìn tất cả những chi tiết của thành phố. Những sắc màu, âm thanh và đường nét đánh thức mọi giác quan.
Từ sáng đến tối, thành phố liên tục chuyển mình. Tôi có thể nghe thấy những âm thanh sống động của đường phố, từ tiếng ôtô, xe máy, tiếng cười nói, đến âm nhạc... Tôi yêu những tiếng ồn ào, tiếng còi bíp bíp... Mọi âm thanh của Hà Nội như hòa thành một dàn nhạc chơi bên tai cả ngày. Và đột nhiên, chỉ cần bước chân vào một ngôi đền, cảm giác bình yên lập tức bao trọn tâm hồn bạn - tương phản với bầu không khí náo nhiệt ngoài đường.
Nhắc đến đường sá, tôi nhận thấy mọi người đều tôn trọng lẫn nhau khi tham gia giao thông. Ngay cả khi xe cộ đông đúc, bạn sẽ luôn tìm ra một lối qua đường cho mình. Mọi người đều có lòng tin ở nhau, tất cả theo những hướng đi riêng trong khi cẩn trọng quan sát xe cộ quanh mình.
Không biết bao nhiêu lần tôi ước mình có thể trở lại Hà Nội. Đó là nơi tôi tản bộ trên những con phố, bước đi zig zag giữa những chiếc xe máy, uống một ly bia trứng trong quán nhỏ rợp bóng cây xanh, ngồi giữa vỉa hè ăn một bát phở... Tôi sẽ lại thấy trẻ con chơi đùa, người người nhảy múa, những quầy thức ăn đường phố thơm nức... Mọi ký ức đó như một giấc mơ tôi muốn lặp lại mãi, để khám phá những điều này hết lần này đến lần khác.
Người Hà Nội sống quây quần, và chia sẻ cuộc sống với nhau. Bạn có thể nhận thấy họ thực sự tận hưởng những cuộc dạo chơi, cùng ăn uống, trò chuyện, nhảy múa, vui cười và quan tâm lẫn nhau. Chúng ta đang sống trong một thế giới vội vã mà người ta thường quên đi điều đó.
Tôi gọi Hà Nội là nhà, vì cảm thấy thân thương như tổ ấm của mình. Điều quan trọng là hãy mở rộng trái tim và tâm trí, để hiểu hơn về khác biệt của những nền văn hóa, truyền thống, lối sống... Tôi biết ơn những trải nghiệm tại thành phố này, nơi sẽ luôn có một vị trí đặc biệt trong trái tim tôi.
Còn với Việt Nam, một từ tôi dành cho đất nước này là sôi động. Việt Nam đã thay đổi cuộc sống của tôi theo nhiều cách. Chuyến đi năm ấy là trải nghiệm khó quên mà tôi còn nhắc lại không biết bao nhiêu lần. Tôi tìm thấy tình yêu ở đất nước này, khởi nguồn của nó nằm ở đó. Việt Nam sắp mở cửa hoàn toàn để đón khách quốc tế, và tôi đã sẵn sàng lên máy bay trở lại miền đất ngập tràn sức sống này.
Eileen Wingaard Sjoqvist