Trang phục của em thường là quần dài, ít khi mặc váy vì "em thấy ngồi xe không tiện", hầu như tôi chưa từng thấy em mang giày cao gót. Ấn tượng lần đầu gặp em là sự giản dị, ánh nhìn ấm áp và chiếc răng khểnh đáng yêu. Do nhìn em toát lên vẻ ngoài được cưng chiều, yêu thương nên tôi đã nghĩ mình gặp phải cô tiểu thư cành vàng lá ngọc nào đó. Đến khi gặp và tiếp xúc với gia đình em thì thấy mọi người thật ấm áp và nhiệt tình.
Em bảo cũng muốn thường xuyên chưng diện như mặc đầm, học trang điểm đàng hoàng nhưng công việc và thời gian khiến em không duy trì việc đó mỗi ngày được, về quê lại càng không muốn gây chú ý. Đi chơi với tôi, em luôn hỏi tôi địa điểm đến và lựa chọn trang phục phù hợp. Nếu nói thiện cảm đầu tiên khi gặp em thì đó là việc em không dùng nước hoa. Tôi nuôi chó và mèo hơn năm con nên chúng rất nhạy mùi. Lần đầu gặp em, bọn chúng đã phản chủ, chạy đến nịnh nọt, khiến tôi cảm giác em mới là chủ của chúng. Tôi cũng không chú trọng việc mặc thời trang, thậm chí có khi lấm láp mùi dầu máy. Em vẫn cười đón tôi với đôi mắt sáng rỡ và nói "em thích vẻ đẹp lao động của anh".
Vừa rồi, chúng tôi đi chơi cùng hội bạn của tôi. Mọi người dẫn theo bạn gái đi ăn, ai cũng váy đầm cầu kì, riêng em lại mặc đồng phục công sở giản dị vì mới tan ca đến. Tôi chú ý sau khi em cùng đi vệ sinh với hội bạn gái, vẻ mặt hơi thất thần, không biết đã có chuyện gì. Trên đường về, em gối đầu sau vai tôi hỏi nhỏ: "Bộ em nhìn quê lắm hả anh" khiến tôi ngạc nhiên. Chở em đến trước nhà, tôi ôm lấy đôi má bầu bĩnh bảo em: "Em trong lòng anh là nhất rồi, ai nói gì kệ họ".
Về sau, tôi phát hiện em mua vài bộ đầm, giày và tìm hiểu về các loại nước hoa dù không dùng tới, thỉnh thoảng còn xem các cô nàng nhảy múa lắc lư các kiểu như muốn học theo trên mạng xã hội. Có lần em thị phạm trước mặt tôi nhưng thật sự tôi chỉ thấy buồn cười vì quá dễ thương. Phản ứng của tôi khiến em "quê" và quyết định xóa luôn ứng dụng, không chơi nữa. Hôm qua, em mang đống đồ đó thanh lý cho các chị em bạn dì với vẻ mặt tiếc tiền: "Biết vậy khỏi mua rồi", tôi lại phì cười an ủi: "Anh dẫn đi ăn để đổi gió nhé". Thế là chiếc răng khểnh lại ngây ngô, lộ ra khi em cười: "Dạ, đi".
Những ngày bên em, tôi luôn vui vẻ và có thêm động lực phấn đấu. Tôi đang cố gắng để năm sau có thể cầu hôn em. Tôi không giỏi văn vở, nội việc viết bài trên đây cũng vắt óc suy nghĩ, trăn trở rất nhiều, ngại nói với em nên nháp thử, cũng như mong được góp ý thêm. Mọi người có gợi ý nào để cầu hôn một cô gái không chú trọng hình thức? Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Quốc
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc