5h chiều, cầu Long Biên nhộn nhịp bởi sự có mặt của những người đàn ông mình trần đầy vẻ phấn khích. Điểm dừng chân của họ không phải quán bia, trà đá ven đường. Tất cả đều hối hả chen xuống lối đi bộ giữa cầu.
Ngoắt ngéo qua con đường mòn, hai bên là những luống ngô khoai, anh Thành, nhân viên một công ty ôtô cho biết, hai tháng qua, chiều nào anh cũng có mặt ở bãi tắm. “Một lần đi qua cầu Chương Dương nhìn thấy xa xa có một bãi tắm. Hôm sau vì tò mò tôi ra xem thấy hay vậy là tham gia luôn", anh Thành nói.
Anh Thành cho biết, ban đầu khi mới ra thấy mọi người cứ "trần như nhộng" cũng hơi ngại nhưng anh nghĩ ở nơi hẻo lánh thế này lại xế chiều nên chắc không ai đi qua. "Bây giờ cứ cuối giờ chiều tôi lại ra tắm. Hôm nào không đi được là cảm thấy thiếu thiếu", anh Thành nói.
16h chiều, bãi tắm ven sông Hồng lại tấp nập người đến tắm. |
Ngồi bên dải cát trắng xoá bay mù mịt mỗi khi có đợt gió thổi qua, bác Thảo, 65 tuổi vẫn nghiền mắt say sưa ngồi tập yoga. Ở cái tuổi nhiều người đã có thể gọi bằng chức "lão", nhưng cơ thể bác Thảo vẫn hồng hào, săn chắc.
Bác kể, 10 năm trước bác đã có mặt ở bãi tắm này. Tuy nhiên, hồi đó, lượng người đến còn thưa thớt. Một số ngượng phải mặc quần đùi nhưng lâu ngày "nuy" thành quen. "Hồi đầu cũng có người ác khẩu bảo nhóm chúng tôi là những người "có vấn đề" nhưng lâu rồi khi bãi đông lên không còn nghe thấy ai xì xào nữa. Tới bây giờ, số người đến tắm ngày càng đông", bác Thảo cười hiền lành.
Không kiên trì ngồi tập yoga như những người đàn ông khác, bác Thế nhà ở quận Hai Bà Trưng, sau một vòng bơi liền lên bờ. Nằm trên những dải cát xếp nhiều tầng, lộ rõ nước da bánh mật, người đàn ông gần 50 tuổi hào hứng cho hay, chiều nào cũng có mặt ở đây. “Đồng hồ chỉ 16h30 là tôi lại đánh xe ba gác về. Lúc đó, khách có trả công hậu hĩnh tôi cũng từ chối. Hôm nào mà bỏ tắm lại khó ngủ”.
Là thương binh hạng 4/4, nhưng nhìn bên ngoài bác Thế vẫn nhanh và khoẻ mạnh. “Dòng sông này cho sức khoẻ đấy. Nhiều năm nay, tôi đâu có mất tiền mua viên thuốc nào”.
Theo bác Thế, những người đến đây tắm không phân biệt hè hay đông. Nhiều hôm thời tiết lạnh cóng,đi trên đường run lập cập nhưng vẫn có hàng chục người đến đây bơi. Chiều 30 Tết, mọi người tụ tập nhau lại. Người bánh chưng, người giò chả và cả những chai rượu ngồi bên bãi cát nhâm nhi.
Mới đến, chẳng ai biết nhau, nhưng nay họ đã thành lập hẳn một câu lạc bộ mang tên Sông Hồng, thành viên từ sinh viên, công chức đến những cán bộ hưu trí. Sau khi thỏa sức vui đùa với dòng nước mát lạnh, họ thường nán lại lại tán gẫu Một không khí vui tươi tách biệt hẳn với những gì đang diễn ra trong lòng thành phố náo nhiệt.
Khác bãi tắm nằm giữa cầu Long Biên và Chương Dương (chủ yếu cán bộ về hưu và giới công chức) bãi tắm ngự phía đầu cầu Long Biên lại thu hút giới trẻ.
Mặc dù, lối vào bãi tắm này không phải dễ tìm nhưng lượng người đổ về đây khám phá ngày càng đông. Từ học sinh, sinh viên đến khách nước ngoài hay tin cũng mò xuống đây bơi, chụp ảnh.
Tỏ ra thích thú khi chụp được những tấm hình nude 100% của giới mày râu khi đang đá bóng, anh Phera, một khách du lịch người Ý nhận xét. “Bãi tắm này khá độc đáo. Con người được trở về với thiên nhiên, hưởng không khí trong lành. Tuy nhiên, rất nguy hiểm nếu gặp sóng dữ và sa xuống những hố cát...”
Ở bãi tắm này không chỉ có những người tập yoga, mà còn có những cuộc thi bật tôm, thả ngửa mình theo dòng sông, trồng cây chuối...
“Tắm ở đây rất thích, ai cũng giống ai thì có gì phải ngượng. Nước sông sạch, về nhà không tắm lại cũng chẳng sao", Hoàng, sinh viên trường ĐH Bách Khoa kể.
Cách bãi tắm không xa, một quầy dịch vụ dành cho các quý ông cũng nhanh chóng được dựng lên. Trông giữ xe đạp xe máy, bán vài chai nước ngọt và ít hoa quả mang lại nguồn nhập chính của chị Hồng (chủ quán) từ nhiều năm nay.
“Những ngày đầu mới mở quán, tôi cũng ngượng. Họ cứ nghễu nghện ra vào quán mà trên thân chỉ mặc mỗi quần "bé", nhưng lâu ngày thành quen...”, chị Hồng nói.
Trời chập choạng tối, bãi tắm tiên thưa dần. Người đàn bà trong quán nhỏ lại lui cui khơi lại ngọn đèn dầu.
Tuấn Anh - Xuân Tùng