Chủ tịch Tập đoàn đầu tư và Phát triển Việt Nam Nguyễn Thị Nguyệt Hường. Ảnh: TBKTVN |
Khách hàng rất tin tưởng và đặt hàng nhiều song chị vẫn không thể nhận nhiều đơn hàng do không có đủ mặt bằng sản xuất. Có người khuyên sao Hường không sang các tỉnh lân cận để mở rộng sản xuất.
Sau khi thuê được 7,5 ha ở Hưng Yên, chị chuẩn bị xây dựng nhà máy và tình cờ biết được tập đoàn xe máy Lifan cũng đang loay hoay đi thuê mặt bằng. Một đề xuất được đưa ra từ phía Lifan là thuê lại mặt bằng sản xuất trong khi chị đã xây dựng cơ sở sẵn nhưng đơn hàng vẫn chưa nhận. Thấy hợp lý, chị đồng ý.
Từ thành công ngay ở dự án đầu tiên là Khu công nghiệp Xe máy Lifan, Hường nảy ra ý nghĩ, mình là người Việt Nam mà còn gặp nhiều khó khăn trong việc xin mặt bằng để mở rộng nhà xưởng như vậy thì những công ty nước ngoài sẽ ra sao, nhất là họ lại vướng phải rào cản ngôn ngữ? Sao không xây dựng mặt bằng để cho các nhà đầu tư thuê lại?
Trong lúc đó, khu công nghiệp Nam Sách, "đứa con đầu lòng" của tỉnh Hải Dương, đang có nguy cơ phá sản do chủ đầu tư không đủ năng lực tài chính để chi trả tiền đền bù, nông dân ức xúc khi đất đai để cỏ mọc mà muốn sản xuất cũng không làm được vì không có thuỷ lợi. Hường quyết định bắt tay vực dậy Khu công nghiệp Nam Sách lớn đang đứng trên bờ vực thẳm này.
Chị nhớ lại: “Mình chịu sức ép rất lớn vì đây là khu công nghiệp đầu tiên của tỉnh, người dân kêu ca, trong nội bộ chính quyền cũng có người chưa hiểu mô hình khu công nghiệp mang lợi ích gì. Hơn nữa người chủ trước đã thất bại”. Tuy nhiên, chỉ trong 15 ngày, vấn đề đền bù giải phóng mặt bằng được giải quyết. Sau đó, chị dốc hết 32 tỷ đồng để xây dựng và cải tạo lại cơ sở hạ tầng với quy mô rộng 64 ha.
Tuy nhiên, xây dựng hạ tầng cơ sở được 50% thì dịch SARS bùng phát, các nhà đầu tư không dám đến Việt Nam. “Đó thực sự là thời điểm khó khăn. Khủng hoảng về mặt tinh thần vì một đống tiền bỏ ra”, chị hồi tưởng. Nếu cứ như vậy thì lãi mẹ đẻ lãi con, phá sản là điều khó tránh khỏi.
Hường tự tìm hiểu về các công ty nước ngoài, thậm chí bay sang tận nước bạn để thuyết phục họ tới Việt Nam đầu tư. Tiếp đó, chị gọi điện, gửi thư điện tử để giữ nhịp thông tin với khách hàng, thông báo cho họ tiến độ tại Việt Nam.
May mắn là dịch SARS được dập trong vòng 6 tháng, khách hàng trở lại Việt Nam và họ nhận thấy những điều chị nói được chứng minh trên thực tiễn và quyết định đầu tư. Trong 4 năm 2002-2006, Khu công nghiệp Nam Sách đã được phủ kín 90% diện tích với các dự án, tổng số vốn đầu tư gần 100 triệu USD.
Hiện Nguyệt Hường bắt tay vào đầu tư Khu công nghiệp Tân Trường (Hải Dương), diện tích 150 ha và Khu công nghiệp Quang Minh (Vĩnh Phúc). Chị còn là bà chủ của các khu công nghiệp lớn đang ăn nên làm ra như Phố Nối B (Hưng Yên), Phùng Xá (Quốc Oai - Hà Tây) và Đài Tư (Hà Nội), thu hút hơn 200 nhà đầu tư trong và ngoài nước, tổng vốn 1,4 tỷ USD.
Hỏi về bí quyết để liên tiếp gặt hái được thành công, Hường cho biết, tất cả đều theo một nguyên tắc xuyên suốt là minh bạch, công khai, hỗ trợ cho nhà đầu tư tối đa, kể cả trong nước và nước ngoài.
Thuyết phục người khác bao giờ cũng khó nhất. Các nhà đầu tư nước ngoài đã đầu tư vào nhiều nước, nên họ rất có kinh nghiệm trong đầu tư và đánh giá môi trường đầu tư. Nói quá tốt họ sẽ không bao giờ tin và khi thẩm định thông tin thấy mình nói không đúng thì sẽ không bao giờ thuyết phục được họ nữa.
Chính vì vậy, khi thuyết phục nhà đầu tư, có gì mình nói như vậy; thậm chí cả những khó khăn mà nhà đầu tư gặp phải nhưng bao giờ cũng đi kèm giải pháp và đó là điều họ muốn nghe và đó cũng là cái phản ánh năng lực của chủ đầu tư. Nếu không nhẫn nại sẽ rất khó thuyết phục nhà đầu tư. Các doanh nghiệp Nhật thường phải mất 6-12 tháng thẩm tra thông tin của mình.
Mỗi khu công nghiệp của chị giờ đều có công ty riêng để quản lý. Chị cho biết trong tương lai, mảng kinh doanh lõi của tập đoàn vẫn là phát triển các khu công nghiệp. Bên cạnh đó, chị cũng dự định mở rộng hoạt động kinh doanh, nhưng sẽ không mở rộng tràn lan mà quyết tâm thực hiện mảng “kinh doanh lõi” thật tốt.
(Theo TBKTVN)