HLV Wenger vốn được xưng tụng là "giáo sư" nhưng dường như những phép tính của ông đã đi lệch quỹ đạo của một câu lạc bộ bóng đá đơn thuần.
Hơn 10 năm trước, Arsenal là một trong hai thế lực mạnh nhất tại Premier League cùng với MU. Arsene Wenger sở hữu trong tay dàn cầu thủ mơ ước với những ngôi sao hàng đầu thế giới như Vieira, Bergkamp, Henry, Martin Keown và Tony Adams. Khi đó Arsenal đã trải qua những tháng ngày hạnh phúc dưới mái nhà Highbury mà dấu ấn đáng nhớ nhất là chức vô địch Premier League mùa 2003-2004 với thành tích bất bại.
Dẫu biết việc chia tay Highbury là điều đáng tiếc, song vì tương lai đội bóng, sân vận động nhỏ bé nhưng chứa nhiều kỷ niệm tươi đẹp này đã được thay bằng một Emirates hoành tráng hơn nhiều lần. Việc chuyển sang sân vận động mới được tiến hành mang theo những hy vọng về một vị thế xứng đáng cho Arsenal nhưng tất cả những gì đội bóng nhận được trong nhiều năm qua lại đậm mùi thương mại.
Dĩ nhiên một sân vận động to và đẹp luôn mang tới những khoản thu lớn về tiền vé và các hoạt động kinh doanh khác. Nhưng số tiền bỏ ra để có được Emirates khiến Arsenal ngày một thụt lùi về thành tích và chuyên môn. Từ một câu lạc bộ cạnh tranh cho các danh hiệu, giờ Arsenal chỉ còn mục tiêu là top 4 Premier League và vào sâu ở các giải đấu còn lại.
Hơn thế nữa, từ là chỗ là nơi tỏa sáng cho các ngôi sao, Arsenal lại trở thành lò đào tạo trẻ và liên tục phải chia tay những cầu thủ tốt nhất của mình. Càng đáng buồn hơn khi biết rằng Arsenal đã đánh mất cả một thế hệ vàng vì lý do tài chính suốt những năm qua.
![]() |
Đội hình mơ ước của Arsenal bị bán dần trong 4 năm qua |
Bức ảnh trên được chụp vào tháng 4 năm 2009 khi Arsenal tiếp Villerreal ở trận tứ kết lượt về tại Champions League. Trong số 11 cầu thủ ra sân khi đó chỉ còn ba vẫn còn thi đấu tại Arsenal là Fabianski, Gibbs và Walcott.
Trừ Mikael Silvestre được giải phóng khỏi câu lạc bộ, những Robin van Persie, Cesc Fabregas, Samir Nasri, Alex Song, Kolo Toure, Emmanuel Adebayor và Emmanuel Eboue đều đã ra đi để đổi về 145 triệu bảng. Số tiền này đáng giá hơn một phần ba tổng giá trị của sân Emirates là 390 triệu bảng.
Người hâm mộ không thể phán xét được việc để mất đi những ngôi sao sáng giá nhất của đội bóng là do chính sách của Arsenal hay tham vọng của các cầu thủ. Nhưng chỉ chắc chắn một điều rằng nếu đội hình này được giữ nguyên, Arsenal hoàn toàn có thể cạnh tranh sòng phẳng với bất cứ đối thủ nào tại Premier League và Champions League.
Và giờ khi những tin tức về việc ra đi của Walcott trong ngày cuối cùng thị trường chuyển nhượng mùa hè càng khiến nỗi đau của Arsenal kéo dài thêm. Một câu lạc bộ cần có tham vọng và đôi khi là chút mù quáng bởi tình yêu bóng đá không thể đo đếm được trên bàn kinh doanh. Những con số khô khan không mang tới hy vọng cho đội bóng sau chuỗi 7 mùa giải trắng tay liên tiếp.
Wenger vẫn trung thành với chính sách quản lý đội bóng của mình. Nhưng liệu nhà cầm quân người Pháp có bao giờ nhìn lại và nhận ra rằng con đường của ông khiến ngay cả chính những người trung thành nhất với Arsenal phải nghi ngờ niềm tin mà họ dành cho đội bóng nhiều năm qua..
Frank McLintock, đội trưởng Arsenal từng giành cú đúp vô địch quốc gia và FA Cup mùa 1971, nói: "Tôi luôn tâm niệm Arsenal là một trong những câu lạc bộ lớn nhất thế giới, nhưng xem ra điều đó không còn đúng ở thời điểm này. Đội bóng luôn chỉ bán đi những cầu thủ tốt nhất trong nhiều năm qua. Trong khi đó những người đến thay thế dường như không có đẳng cấp ngang bằng".
"Thật nghịch lý khi Emirates có thể giúp Arsenal sánh ngang với Real Madrid và Barcelona bởi sự hoành tráng của nó nhưng lại không thể giữ chân được các cầu thủ sau mỗi năm", McLintock kết luận.
Ngọc Hải